Mẹ Trình kéo tay bà ta, thăm thiết dắt nhau đi uống cà phê.
Mẹ Lý nhắn tin nói cho Lý Tư Ỷ mình và bố mẹ Trình Luật ở quán cà phê đối diện.
Mọi người ngồi xuống ghế.
Mẹ Trình ngắm nghía quần áo trên người mẹ Lý, sau đó không khỏi vuốt tóc rồi cười mất tự nhiên: “Mẹ Lý Tư Ỷ à, chuyện là thế này. Trình Luật nhà chúng tôi tốt nghiệp bác sĩ ở trường đại học y. Hai năm trước gia đình tôi đã bớt ăn bớt mặc để thanh toán bốn triệu tiền cọc, mua cho Trình Luật căn nhà ở thành phố B... Mẹ Lý Tư Ỷ, bà cũng biết đấy, Trình Luật nhà tôi vừa có nhà vừa có xe, lại còn làm bác sĩ, nó không bao giờ sợ thiếu đối tượng. Bây giờ quan hệ giữa Trình Luật và Lý Tư Ý càng ngày càng tốt hơn. Tôi và bố của Trình Luật đã bàn bạc với nhau rồi, chúng tôi cảm thấy nếu bắt Tiểu Lý phải bỏ ra bốn triệu tiền đồ cưới không hợp tình người cho lắm, nhưng cho dù ít thì cũng không dưới 2 triệu đâu. Số tiền này không phải là chúng tôi đòi hỏi, mà chủ yếu là để làm vốn khởi nghiệp cho gia đình nhỏ của chúng nó sau này. Chúng nó sinh con đẻ cái hay làm gì thì cũng có chút vốn trong tay.”
Bà ta nói xong, nhìn chằm chằm vào mẹ Lý mà không hề chớp mắt.
Mẹ Lý im lặng, mẹ Trình Luật lại bồi thêm một câu nữa: “Nếu không có chút đồ cưới nào thì sẽ bị người khác coi thường đấy.”
Mẹ Lý nghe vậy bắt đầu thấy tức giận.
Bà ta cố nén cơn giận, nói: “Đương nhiên Tư Ỷ sẽ có đồ cưới, cũng sẽ không để người ta xem thường...
Bà ta vẫn còn chưa nói hết câu thì tay đã bị đè xuống.
“Mẹt"
Lý Tư Ỷ khẽ đè lên tay mẹ, cô ấy có thể nhận ra bàn tay mẹ mình đang tức giận đến phát run. Cô ấy cũng nghe thấy những lời vừa rồi, đừng nói là mẹ, chính cô ấy hiện giờ cũng cảm thấy vô cùng may mắn vì đã chia tay với Trình Luật.
Gia đình như vậy, ai gả vào cũng không sống êm đẹp được.
Lý Tư Ỷ ngước mắt nhìn bố mẹ Trình Luật, cười nhạt: “Xin lỗi hai bác, có lẽ hai bác còn chưa biết tôi và Trình Luật đã chia tay, sau này cũng không có đồ cưới gì cả, lại càng không có ai coi thường ai.”
Bố mẹ Trình Luật ngây người, mẹ Lý cũng ngạc nhiên.
Mẹ Trình cực kỳ mất mặt, cười lạnh nói: “Trình Luật nhà tôi có điều kiện tốt như vậy, tôi không tin cô nỡ bỏ nó.”
Nụ cười của Lý Tư Ỷ dân phai nhạt: “Điều kiện của Trình Luật rất tốt, tôi nghĩ anh ta không thiếu đối tượng. Tóm lại tôi và anh ta đã chia tay rồi.”
Cô ấy nhìn trên bàn rồi thanh toán tiền cà phê cho mẹ Lý, về phần bố mẹ Trình Luật, cô ấy không buồn quan tâm.
Mẹ Trình tức gần chết,
Lý Tư Ỷ mặc kệ bà ta, dẫn mẹ mình rời đi. Khi lên xe, mẹ Lý nắm chặt lấy tay cô ấy và hỏi: “Có chuyện gì xảy ra vậy? Con và Trình Luật vẫn đang êm đẹp, sao lại chia tay?”
Lý Tư Ÿ kể với mẹ mình chuyện muốn đẻ con trai và cả chuyện của Trình Luật và Hoàng Viên Viên.
Mặc dù mẹ Lý rất trông ngóng Lý Tư Ỷ sớm kết hôn, nhưng nghĩ tới dáng vẻ không biết điều của mẹ Trình vừa nãy, bà ta cũng thương con gái: “Đúng là nhìn không ra, trông Trình Luật có giáo dục như vậy mà bố mẹ cậu ta lại cư xử kiểu ấy. Hai bên còn chưa chính thức gặp mặt mà đã đòi đồ cưới của nhà gái, chưa từng thấy ai như vậy.”
Lý Tư Ỷ không lên tiếng.
Mẹ Lý mắng thêm vài câu, sau đó nhìn mặt con gái rồi đột nhiên hỏi: “Có phải con... vốn không thích Trình Luật không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!