An Nhiên bảo Lâm Hi bỏ con chó nhỏ xuống, đi rửa tay ăn sáng, ở phương diện này cô ấy đã dạy cho con mình thành thói quen, đứa trẻ dậy sớm ngủ sớm, ngày ăn ba bữa phát triển khỏe mạnh.
Lâm Hi cũng rất ngoan và nghe lời.
Đúng lúc, An Nhiên đang ngồi ngay bên phải Hoắc Doãn Tư, uống xong nửa cốc sữa bò, người đàn ông lên tiếng: "Bây giờ tổng giám đốc An biết nhiều thật đấy, thấu hiểu nhân sinh còn nói rất đúng! Chuyện của người khác thì em nhìn thấu triệt, thế em có thời gian suy nghĩ chuyện của mình không?”
"Nghĩ cái gì?"
An Nhiên giả ngốc với anh ấy, nhưng lúc lấy sandwich, cô ấy lại rót tiếp cho anh ấy một cốc cà phê.
Hoắc Doãn Tư nhìn hành động này của cô ấy. Anh ấy hơi nghiêng người rồi cười nhẹ, sau đó không hỏi tiếp nữa.
An Nhiên nói: "Lát nữa anh đi làm, em đợi thím Lâm đến em mới đi! Tiện thể trông Tư Ỷ một lúc."
Nhắc đến cái này, Hoắc Doãn Tư nhìn lên tầng.
Anh ấy nói: "Phát này cô ấy không qua được cũng buộc phải qua! Người mà Cố Vân Phàm cưới không phải là người bình thường, cuộc hôn nhân này có thể nói là không gì phá nổi, cho nên dù Lý Tư Ỷ có qua thành phố H thì cũng không thay đổi được kết cục! Bây giờ người ta đã là người đàn ông có vợ, bảo cô ấy đừng nghĩ nữa, em cũng đừng lo quá, em còn ít tuổi hơn cô ấy đấy... Vả lại cứ chiều chuộng thì cô ấy càng khó vượt qua."
Lúc anh ấy nói, An Nhiên nhìn anh ấy chăm chú.
Hoắc Doãn Tư hừ nhẹ: "Chưa thấy người đàn ông nào đẹp trai như này à?”
An Nhiên thành thật trả lời: "Chưa thấy bao giờ."
Hoắc Doãn Tư nhìn cô ấy, nhìn hẳn một lúc lâu, sau đó anh ấy cầm khăn ăn trắng lên lau miệng, rồi xoa đầu Lâm Hi đang ngồi bên cạnh: "Ba ba tới công ty đây!"
Lâm Hi lập tức bế Trà Sữa lên: "Con chào bố!"
Hoäc Doãn Tư cười thằng nhãi con này đang cố tình để được ôm Trà Sữa thêm vài cái, dụng tâm kín đáo giống mẹ thằng bé!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!