An Nhiên cuối cùng không nhịn được nói: "Ông không thấy như vậy là tàn nhẫn với cô ấy sao?”
Đầu bên kia im lặng hồi lâu.
Lâu đến nỗi chân An Nhiên đứng lâu cũng đau nhức, câu trả lời của Cố Vân Phàm từ bên kia truyền đến, chỉ vỏn vẹn ba chữ: "Có lẽ vậy!"
Đầu dây bên kia cúp máy.
An Nhiên đứng trong phòng khách, toàn thân lạnh buốt, giám đốc Gố lại tàn nhẫn với Lý Tư Ÿ đến mức chọn ngày này để kết hôn, rốt cuộc Cố Vấn Phàm lúc này đang cảm thấy thế nào?
Cô ngước mắt lên và nhìn thấy Lý Tư Ỷ đang đứng giữa cầu thang.
Khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú im lặng, không biểu lộ cảm xúc.
"Tư Ÿ".
An Nhiên sợ cô ấy nghĩ không thông nên cất tiếng gọi, sau đó định lên lâu an ủi cô ấy nhưng phát hiện ra chân mình cứng ngắc đến nỗi không thể di chuyển nổi.
Lý Tư Ỷ dường như đã tỉnh táo.
Cô ấy khẽ mỉm cười, nghiêng đầu nói: "Cảm ơn An Nhiên! Nhưng cô không cần phải cầu xin lão già đó cho tôi đâu... Ông ta sắp kết hôn phải không? Còn đặc biệt chọn ngày!"
An Nhiên không biết nên an ủi cô ấy thế nào.
Lý Tư Ỷ hất tung mái tóc dài, thản nhiên cười: "Đừng lo lắng, tôi đã nghĩ thông rồi. Tôi muốn là chính mình! Lễ đính hôn ngày mai bị hủy bỏ!" Giọng cô ấy trầm hơn và có chút khàn khàn: “Tôi muốn đến thành phố H”.
"Tư Ÿ".
Nụ cười của Lý Tư Ỷ tươi như hoa: “Tôi sẽ không phá hỏng đám cưới của ông ta. Tôi chỉ muốn đến xem, nhìn thấy Cố Vân Phàm bước vào lễ đường tôi sẽ bỏ cuộc. Tôi sẽ không bao giờ liên quan gì đến Cố Vân Phàm nữa. Tương lai, cho dù có một ngày Cố Vân Phàm quỳ trước mặt tôi, tôi cũng sẽ không nhìn ông ta nữa!”
Vừa nói, giọng cô vừa dịu lại: “An Nhiên, cô có thể đi cùng tôi được không?”
Người duy nhất cô ấy có thể tin tưởng là An Nhiên.
An Nhiên thực ra đang rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, thứ nhất là tới đó làm loạn, thứ hai là cấp trên của cô Cố Vân Phàm. Nếu cô ấy đi cùng Lý Tư Ỷ thì rất có thể sau đó sẽ trở thành người thất nghiệp. Hơn nữa, Hoắc Doãn Tư còn áp lệnh giới nghiêm lên cô.
Khi An Nhiên gọi điện cho Hoắc Doãn Tư, anh ấy rất thẳng thắn.
"Đến thành phố H? Tham dự đám cưới của giám đốc Cố?"
An Nhiên hơi giật mình: “Anh đã biết rồi à?”
Hoắc Doãn Tư khẽ cười: "Sao vậy, giám đốc An giờ mới biết chuyện này? Điều đó có nghĩa địa vị của em trong lòng Cố tiên sinh cũng không mấy quan trọng!"
Lúc này An Nhiên đương nhiên sẽ không đấu võ mồm với anh.
Cô chỉ hỏi thẳng: “Anh có đồng ý hay không?”
"Đồng ý! Tại sao lại không đồng ý? Để em tận mắt chứng kiến Cố Vân Phàm kết hôn thì có gì không tốt đâu?" Hoäc Doãn Tư hào phóng nói: "Anh không chỉ để cho em đi mà còn gửi cho em hai thiệp mời, nếu không cả khách sạn hai người
cũng không vào được”.
An Nhiên không khỏi cảm kích: “Vậy thì xin cảm ơn sự hào hiệp của giám đốc Hoắc!"
Hoắc Doãn Tư cười nói: “Có đi có lại thôi”.
An Nhiên ở lại chỗ Lý Tư Ỷ một đêm.
Sáng sớm, Hoắc Doãn Tư gửi hai tấm thiệp mời tới, lại còn sắp xếp chuyên cơ vô cùng chu đáo.
Phía gia đình Lý Tư Ỷ hiện giờ đã loạn cào cào.
Vì Lý Tư Ỷ đào hôn, người cũng biến mất tăm nên cuộc hôn nhân giữa hai nhà đã tan tành mây khói.
12h trưa, khách sạn Blue Mountain Private Villa ở thành phố H.
Đám cưới của Cố Vân Phàm lấy tone màu xanh lam làm chủ đạo, người vợ mới cưới của ông ta mới ngoài 30 tuổi, nhìn có vẻ phóng khoáng nhưng vẫn dịu dàng và đoan trang.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!