Ông ta rút một điếu thuốc ra châm lửa: “Người của công ty Trung Thiên đã đến! Công ty chúng ta không phải là công ty duy nhất ở thành phố B muốn giành được mối làm ăn này, có rất nhiều người muốn cướp lấy, đêm nay có một bữa tiệc, cô đi với tôi!”
Ông ta rít hai hơi: “Chuyện làm ăn của công ty bên kia, An Nhiên, sang năm tôi phải quay lại trụ sở chính ở thành phố H, nơi này nhất định phải có người trông coil”
Cố Vân Phàm đứng dậy, đi đến bên cạnh An Nhiên, vỗ nhẹ vai cô.
An Nhiên hiểu ý của ông ta.
Cố Vân Phàm rít một hơi thuốc dài: “Chuyện này xong xuôi, tôi cho cô một phần trăm cổ phần trên danh nghĩa của Gố thị!”
Ông ta bồi dưỡng An Nhiên, thưởng thức An Nhiên, tự nhiên không hoàn toàn là vì tình cảm riêng.
Cố Vân Phàm xuất thân thấp kém, trở về nhà họ Cố cũng không dễ dàng gì mới có được chỗ đứng vững chắc, ông ta cần tâm phúc, An Nhiên chính là tâm phúc ông ta bồi dưỡng, đương nhiên, ông ta cũng biết tình cảm của An Nhiên và Hoắc Doãn Tư.
Ông ta vùi điếu thuốc rồi nói: “An Nhiên, thứ cô cầm trong tay mới thật sự là của riêng cô!”
An Nhiên hiểu được sự thật này.
Nếu là ba năm trước, lời đề nghị này của Cố Vân Phàm đối với cô không có chút hấp dẫn nào, nhưng bây giờ cô có Lâm Hi cần phải chăm sóc, hơn nữa năm đó lời Hoắc Doãn Tư nói rằng cô không xứng, cô vẫn luôn ghi nhớ, không bao giờ quên.
Cái gì cũng không có, làm sao xứng với tình cảm!
An Nhiên gật đầu: "Tổng giám đốc Cố, tôi hiểu rồi!"
Ánh mắt Cố Vân Phàm rơi vào trên mặt cô, ông ta lặng lẽ nhìn cô rất lâu... Ông ta tựa hồ đang nhớ kỹ cái gì đó, nhưng cuối cùng ông ta chỉ cười nói: "Được rồi, cô ra ngoài làm việc đi!"
An Nhiên rời đi.
Cố Vân Phàm dựa vào bàn làm việc, châm một điếu thuốc khác, vừa nhả khói vừa nhớ đến Lý Tư Ÿ.
Nhưng mà cũng chỉ mỉm cười.
Năm giờ chiều, Hoắc Doãn Tư gửi tin nhắn cho An Nhiên [Mấy giờ em tan làm?]
Lúc này An Nhiên mới nhớ tới lời mời của anh ấy lúc sáng.
Đêm nay sợ là anh ấy lại muốn đến chỗ cô, cô nghĩ nghĩ rồi trả lời: [Tối nay có tiệc, em không thể từ chối được.]
Hoắc Doãn Tư không làm khó cô.
Anh ấy ngồi trên ghế da nghịch điện thoại di động, thư ký Nghiêm ở bên cạnh nhẹ nhàng nhắc nhở: “Là dự án của Trung Thiên, tổng giám đốc Hoắc ngài quên rồi sao? Đầu tư rất lớn, lợi nhuận khoảng hai mươi tỷ đồng, Cố Vân Phàm rất coi trọng chuyện làm ăn này."
Hoắc Doãn Tư xoay chiếc ghế, không nói tiếng nào.
Thư ký Nghiễm cũng không dám nói gì, không biết vì sao chị lại cảm thấy tổng giám đốc Hoắc đây là đang ghen nhỉ?
Uống dấm chua của tổng giám đốc Cố?
Tổng giám đốc Gố lớn hơn An Nhiên gần hai mươi tuổi, sao có thể có quan hệ gì, hơn nữa gần đây không phải giữa tổng giám đốc Cố và Lý Tư Ỷ xảy ra scandal gì sao?
Gâu lạc bộ Khai Vân.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!