An Nhiên bị chọc cười.
Dì Lâm nói rất nhẹ nhàng, nhưng trong lòng ít nhiều cũng khó chịu, chồng làm ăn không tốt, con trai cũng không hiểu chuyện, không chịu nhận mình, cuối cùng lại chỉ có thể nương tựa vào An Nhiên.
Dì Lâm lau lau đôi mắt: “Về sau, chúng ta sẽ nương tựa lẫn nhau mà sống.”
Bà lại hỏi: “Hôm nay kết quả kiêm tra sản thế nào rồi? Đưa dì nhìn xem?”
An Nhiên trầm mặc một lát.
Dù Lâm liền rất kỳ quái hỏi: “Không phải đi kiểm tra thai sao? Chẳng lẽ đứa nhỏ có vấn đề gì à? An Nhiên cô đừng sợ, cô cứ nói ra đi, dì có kinh nghiệm, sẽ giúp cô đưa ra được vài chủ ý.”
An Nhiên nhẹ nhàng lắc đầu.
Sau một lúc lâu cô mới nói nhỏ: “Hôm nay tôi không đi kiểm tra thai, ở bệnh viện gặp phải Hoắc Doãn Tư.”
Dì Lâm thấy rất bất ngờ: “Vậy cậu ta có thấy cô không?”
Giọng điệu An Nhiên nhàn ngaht: “Không có! Vừa lúc Tư An Nhiên cũng ở đó, nên anh ta cho rằng người khác đang gọi cô ấy.”
Dì Lâm rất cẩn thận quan sát biểu tình của cô.
Thật lâu sau, bà nói nhỏ: “Sau khi cô đi, cậu Hoắc có đến thành phố W xem qua dì một chuyến, không nói gì thêm, chỉ là tặng chút đồ bổ, vừa thấy đã biết là đồ cực kỳ quý báu. An Nhiên, cô thật sự không hề suy xét suy xét cậu ấy sao? Dì thấy cậu ấy đối với cô cũng rất thật lòng đấy.”
An Nhiên chua xót cười: “Tôi và anh ấy không thích hợp đâu.”
Dì Lâm nhìn chăm chằm vào bụng cô.
An Nhiên nhẹ nhàng ôm cánh tay của bà, rất nhẹ mà nói: “Không phải dì nói muốn cùng nhau chăm sóc đứa nhỏ với tôi sao? Không nói cho anh ta biết.”
Dù Lâm than nhẹ: “Đúng là không nói lại cô mà! Chúng ta tự mình nuôi cũng được.”
An Nhiên nhẹ nhàng dựa vào vai bà.
Chuông cửa vang lên, dì Lâm vỗ vỗ An Nhiên: “Dì đi mở cửa!”
Cửa mở ra lại thấy điều bất ngờ.
Vậy mà lại là Tân Bá Lai.
Trên tay anh ta còn cầm theo một số đồ bổ, nhìn dáng vẻ là tới đây thăm An Nhiên, nhìn thấy dì Lâm thì anh ta cũng sửng sốt một chút, sau đó thì thấp giọng hỏi: “An Nhiên có ở đây không?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!