Nửa tiếng sau, xe dừng lại trước một căn biệt thự.
Hoàng hôn nặng nề.
Ánh đèn vàng ấm áp tỏa ra từ cửa sổ biệt thự, Hoắc Doãn Tư xuống xe, im lặng nhìn mấy giây.
Cậu không nhịn được lại nghĩ, nếu An Nhiên không thay đổi, cậu cũng sẽ mua một căn biệt thự như vậy, cùng cô xây dựng một gia đình nhỏ, sau vài năm nữa hai người họ cũng sẽ có một đứa nhỏ đáng yêu.
“Cậu!”
Miên Miên chạy ra, phía sau còn có một chú chó đốm nhỏ chạy theo, Trương Tiểu Quang.
Đầu hạ, Miên Miên mặc một chiếc váy hoa nhí cổ tròn nhỏ xinh, tất trắng cao tới đầu gối, đi giày da dê màu đen.
Mái tóc nâu xoăn nhẹ. Hoắc Doãn Tư khom lưng bế cô bé lên, chỉ cảm thấy đứa trẻ trong lòng thơm thơm mềm mềm. Miên Miên chủ động thơm cậu một cái, sau đó ôm lấy cổ cậu:
“Mẹ nói cậu đến, bố đang nấu cơm.”
Hoắc Doãn Tư một tay ôm cô bé, tay còn lại mở cốp xe, lấy ra mấy hộp thuốc bổ: “Vậy sao?”
Miên Miên còn lén nói với cậu: “Bố đang làm món sườn cừu nướng kiểu Pháp, bố còn nói nếu Tiểu Quang không nghe lời thì sẽ đem Tiểu Quang đi nướng luôn! Cậu ơi, cậu nói với bố đừng nướng Tiểu Quang được không?”
Vốn dĩ Tiểu Quanh còn đang vui vẻ chạy vòng quanh Hoắc Doãn Tư.
Lúc này lại cụp đuôi xuống.
Hoắc Doãn Tư cười nhẹ, đưa cả đứa trẻ và Tiểu Quang vào phòng khách. Người giúp việc trong nhà đã xin nghỉ phép, Trương Sùng Quang nấu ăn trong bếp, còn Hoäc Tây đang dựa trên sô pha đọc tạp chí.
Nghe thấy tiếng bước chân, cô ngước mắt lên: “Hôm nay không tăng ca?”
Cô hỏi như vậy, chắc hẳn đã biết chuyện đêm qua Hoäc Thị tăng ca cả đêm, chuyện của cậu và An Nhiên cũng đã biết rồi.
Hoắc Doãn Tư đặt thuốc bổ xuống.
Cậu bế Miên Miên ngồi xuống đối diện Hoắc Tây, đặt cô bé ngồi lên đùi mình. Dáng cậu cao, Miên Miên ngồi trên đùi cậu như ngồi trên thanh ngang chơi cầu trượt.
Hồi lâu sau, Hoắc Doãn Tư mới lên tiếng: “Hết bận rồi!”
Hoắc Tây cười nhạt, đang định nói gì đó thì Trương Sùng Quang bê một cái khay lớn từ phòng bếp ra.
Sườn cừu nướng, rượu vang đỏ và gan ngỗng. Thật sự rất phong phú.
Đương nhiên, ngoài những thứ này còn có món dành cho trẻ em của Miên Miên, một phần ăn nhỏ được chế biến ngon mắt ngon miệng.
Trương Sùng Quang cởi gang tay cách nhiệt, cười nhẹ: “Doãn Tư, tối nay nếm thử món sườn cừu này đi.”
Hoắc Doãn Tư đã quen đối nghịch với cậu ấy.
Cậu ôm Miên Miên ngồi vào bàn ăn, nhìn bữa cơm kiểu Pháp phong phú trên bàn, cười nhạt: “Không thể tưởng tượng nổi kỹ năng nấu ăn của anh Sùng Quang tốt như vậy đấy, còn rất chăm chỉ nữa, trước đây ở nhà cũng có mấy khi xuống bếp đâu.”
Trương Sùng Quang cười tự nhiên: “Thủ đoạn lấy lòng bà xã thôi!” Cậu ấy bày ra dáng vẻ của con cả trong nhà: “Doãn Tư, trước mặt cô gái mình
thích không thể quá lạnh lùng! Con gái đều thích được chiều chuộng, cưng chiều cô ấy một chút, nhường nhịn cô ấy một chút cũng không là gì cả!”
Hoắc Doãn Tư hừ nhẹ một cái.
Hoắc Tây hận không thể nhét Trường Sùng Quang vào lò nướng lên. Cậu ấy thực sự biết cách đâm thẳng một nhát vào tim Doãn Tư mà, nói cái gì không nói lại đi nói đúng chuyện không tốt.
Hoắc Tây hung hăng liếc mắt trừng cậu ấy một cái.
Trương Sùng Quang nâng ly, cười khẽ một tiếng: “Ăn cơm đi.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!