Cho dù có Tiểu Quang đi cùng Miên Miên, Hoắc Tây vẫn cảm thấy có chút lo lắng.
Vậy nên cô không thể không phân tâm. Cơ thể Trương Sùng Quang ướt đẫm mồ hôi, anh liếm phần thịt mềm mại phía sau tai cô, phát ra những tiếng ậm ừ một cách bất mãn: “Sao vậy? Em vẫn còn nghĩ đến Miên Miên sao?”
Vào một thời điểm quan trọng như thế này, sau khi nói xong, anh không nhịn được mà cảm thấy xúc động một lần nữa.
Hoắc Tây hơi mất tập trung vì anh.
Một lúc lâu sau, cuối cùng cô cũng tỉnh táo lại và đặt tay lên vai anh.
Cô không trả lời, chỉ ngước mắt lên nhìn anh.
Có vẻ như cô đã không nhìn rõ anh kể từ khi hai người bọn họ gặp lại nhau.
Anh thật sự đã trưởng thành hơn rất nhiều so với trước đây, anh đang ở độ tuổi đầu ba mươi, độ tuổi đẹp nhất đối với một người đàn ông... Hoäc Tây không
khỏi tự hỏi liệu có ai ở bên cạnh anh trong suốt những năm qua hay không.
Lần trước khi tới công ty luật của cô, anh đã dẫn theo một ngôi sao trẻ, anh đã ngủ với cô ta rồi sao?
Hoắc Tây vẫn luôn để tâm đến vấn đề này.
Cô quàng tay qua cổ ôm lấy anh, giọng nói của cô vang lên đứt quãng: “Trương Sùng Quang, nếu em không quay lại thì sao!”
Trương Sùng Quang chưa bao giờ nghĩ tới điều này.
Thành phố B là cội nguồn của Hoắc Tây, cô sẽ luôn quay trở lại nơi đây, nếu cô không quay trở lại, anh nghĩ bản thân mình sẽ phát điên mất.
Ở tuổi ba mươi lăm, Hoắc Tây sẽ không bao giờ quay trở lại nơi đây nữa.
Anh buộc cô phải quay trở lại.
Anh sẽ nuốt chửng Hoắc Tây, anh sẽ đối phó với Hoắc Doãn Tư và Lục Thước, anh sẽ... khiến cô phải lộ diện, cho dù phải dùng đến biện pháp hèn hạ và vô liêm sỉ thì có làm sao, anh cũng là loại người như thế.
Nhưng cô đã quay lại rồi.
Tâm trạng anh trở nên vui vẻ, những suy nghĩ đen tối đó đã hoàn toàn biến mất.
Anh không coi trọng những gì đàn ông sẽ nói khi ở trên giường, nhưng nếu Hoắc Tây đã hỏi anh điều này, anh sẽ cố chịu đựng cảm giác bị gặm nhấm trong †âm hồn, hôn cô và nhẹ nhàng thì thầm: “Anh sẽ tìm! Anh sẽ luôn tìm thấy em.”
Hoắc Tây nhẹ nhàng mỉm cười. Lông mày và đôi mắt của cô giờ đây tràn đầy sự quyến rũ, cô hoàn toàn khác so với cô bé trong ký ức của anh. Trương SÙng Quang không nhịn được mà cắn má và yêu cô môt cách cuồng nhiệt.
Tình yêu đã đi đến bờ vực, anh không còn cảm thấy thỏa mãn nữa.
Anh dựa người vào Hoäc Tây, rên rỉ bằng một giọng khàn khàn đầy quyến rũ: “Hoắc Tây, mau nói yêu anh đi!”
Hoắc Tây nghĩ anh thật tham lam.
Lần trước muốn cô gọi là chồng, lần này lại muốn cô nói yêu anh... Cô không muốn nói ra loại lời này, cmar giác có chút không chịu nổi.
Cô tưởng rằng anh sẽ ép buộc cô như lần trước. Thật bất ngờ, anh đã không làm như thế.
Anh chỉ yêu cô, sau đó ghé sát vào tai cô và không ngừng nói những lời đó với cô.
Có lẽ tất cả mọi người phụ nữ đều thích nghe điều này.
Sau khi nghe điều đó, Hoắc Tây cảm thấy đêm nay có thể là khoảng thời gian tuyệt vời nhất kể từ khi hai người bọn họ gặp lại nhau.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!