Hoắc Tây theo Trương Sùng Quang trở về từ nhà họ Hoắc.
Miên Miên đã ngủ giữa đường, hiếm khi khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, Hoắc Tây. không yên tâm nhẹ nhàng chạm vào mặt cô bé, may mà nhiệt độ vẫn bình thường.
“Con bé ngủ rồi à?”
Trương Sùng Quang hỏi nhẹ, sau đó chỉnh nhiệt độ điều hòa lên cao hơn một chút.
Hoắc Tây gật đầu.
Nét mặt cô dịu dàng nhìn Miên Miên chăm chú, sau đó nhắc đến Hoắc Doãn Tư: “Em thấy chuyện của thư ký An đã đả kích Doãn Tư rất nhiều, nếu không với tính tình thằng bé sẽ không chịu đi xem mắt dễ dàng vậy đâu.”
Trái tim Trương Sùng Quang rung động.
Bọn họ đã sống chung lâu vậy rồi, dù ở chung cũng khá bình yên, nhưng Hoắc Tây rất ít khi bộc lộ tâm sự với anh. Đây có thể xem như lần đầu tiên, Doãn Tư là
người nhà của bọn họ, cũng có thể xem là đề tài chung.
Anh nhìn đường phía trước, nói nhẹ: “Có lẽ duyên phận thật sự của Doãn Tư còn chưa tới.”
Nửa ngày sau, Hoắc Tây cũng không trả lời.
Ở phía trước đúng lúc là đèn đỏ, Trương Sùng Quang dừng xe lại, nhìn cô †rong gương chiếu hậu và thấp giọng hỏi: “Sao em không nói gì?”
Hoắc Tây cười nhạt một tiếng.
Cô hiểu biết Doãn Tư hơn Trương Sùng Quang, Doãn Tư là người nhà họ Hoäc, người nhà họ Hoäc một khi đã thích một người sẽ không dễ thay đổi.
Hơn nữa, nói đến tình yêu, sao có thể nói bỏ là bỏ được.
Trương Sùng Quang anh không hiểu được cảm giác này.
Danh sách người yêu cũ của anh có nhiều người vậy mà!
Trương Sùng Quang cảm nhận được điều gì, anh nhẹ nhàng vỗ vào tay lái, cuối cùng nói với giọng bình tĩnh: “Vừa nãy vẫn còn tốt mà, sao bây giờ em lại cáu lỉnh với anhl”
“Không phải! Chỉ là em không muốn nói chuyện thôi.”
Hoắc Tây đổi chủ đề: “Nghe thư ký của anh nói cuối tuần anh phải đi công tác
Đèn xanh sáng lên, Trương Sùng Quang nhẹ nhàng nhấn vào chân ga.
Hoàng hôn đã buông xuống, ở con đường phía xa, một vùng ánh sáng vàng chậm rãi chìm xuống, cảnh chiều hôm bao phủ khắp nơi.
Ánh đèn rực rỡ sáng lên.
Giọng nói của Trương Sùng Quang cực kỳ dịu dàng, đầu tiên anh ừ một tiếng rồi nói: “Lùi lại rồi! Đổi thành cuối tuần sau.”
Hoắc Tây tưởng là anh lo lắng cho Miên Miên, liền nói: “Tuần này không có điều tra của Tòa án, em có thể đưa con bé đến văn phòng luật.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!