Cậu bước thẳng đến bàn làm việc của An Nhiên, nhẹ nhàng gõ ngón tay xuống: “Giờ đi ngay!”
Không những vậy, cậu còn ném áo vest trên tay cho cô rồi bước ra ngoài trước.
An Nhiên thu dọn nhanh chóng rồi đuối theo.
Hoắc Doãn Tư bước vào thang máy, nhấn nút tầng 24, sau đó liền nhìn sang chú thỏ nhỏ đang cúi đầu cạnh mình: “Em thường xuyên bị mấy người đó bắt nạt sao? Sao lại không nói cho
tôi biết?”
“Không có!”
“Không có? Vậy có cát bay vào mắt em à?”
An Nhiên ngước mắt, một lúc lâu sau mới chậm chạp nói: “Đồng nghiệp cũng chỉ là người làm việc cùng nhau thôi, lời nói của mấy cô ấy không quan trọng.”
Hoắc Doãn Tư nâng tay nhẹ nhàng sửa sang lại cố áo, giọng điệu bình tĩnh: “Tôi thì sao? Cũng chỉ là cấp trên?”
“Không phải! Tổng Giám đốc Hoắc là sugar daddy.”
Cô thấp giọng thầm thì, cố nói chuyện lấy lòng cậu, cuối cùng cũng khiến Hoắc Doãn Tư vui vẻ.
Cậu khẽ cười cười.
Thang máy dừng lại ở tầng 24, An Nhiên hơi bất ngờ, nhưng Hoắc Doãn Tư đã bước thẳng ra ngoài, đi vào Phòng Nhân sự, sếp lớn hiếm khi xuống đây, nhân viên thuộc Phòng Nhân sự như thế gặp phải giặc lớn.
Nhưng Hoắc Doãn Tư lại bình tĩnh nói: “Thư ký thứ hai và thứ ba của văn phòng Tống Giám đốc, thay hết đi!”
Trưởng phòng Nhân sự nhìn An Nhiên: “Còn thưký An thì sao ạ?”
Hoắc Doãn Tư liếc anh ta một cái, người nọ liền run lên, chợt anh ta nhìn thấy chiếc áo khoác trong tay thư ký An, liền hiểu ra.
Thư ký An là người của Tổng Giám đốc Hoắc!
Trước giờ tan sở ngày hôm đó, tập thể thư ký trang điểm tinh xảo ở tầng trên đều biến thành người thất nghiệp.
Chỉ vì mắt thư ký An đỏ lên!
Hoắc Doãn Tư ngồi vào xe, không hề giải thích cho hành động của mình, An Nhiên ngồi cạnh cậu, không nhịn được mà nói: “Thật ra không cần phải… vậy?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!