Có lẽ vì quá mệt mỏi, cũng có lẽ vì đêm dài.
Giọng cậu vô cùng dịu dàng, giống như một cặp vợ chồng bình thường trên đời, rất tự nhiên hỏi về con.
Hoắc Tây ừ một tiếng.
Một giây sau, Trương Sùng Quang ôm lấy cơ thể mảnh khảnh của cô, vừa đi vừa nói nhỏ: “Đến phòng khách không?”
Hoắc Tây cũng không còn là cô gái nhỏ.
Cô hiển nhiên đoán được cậu muốn làm gì!
Cô nhẹ nhàng nắm lấy áo tắm của cậu, khẽ thở dài: “Hôm nay là kỳ an toàn của tôi!”
Trương Sùng Quang ôm cô đi ngang qua phòng khách, mở cửa phòng ngủ chính ra đến hành lang phía trước. Ánh đèn vàng ấm của hành lang biệt thự khiến đêm khuya thêm ái muội.
Nghe thấy vậy, cậu cúi đầu nhìn cô, giọng khàn khàn nói: “Hoắc Tây, em cảm thấy vợ chồng làm chuyện như vậy, chỉ là vì sinh con sao? Ý của em nếu không thể mang thai thì không cho anh chạm vào em sao?”
Ý của Hoắc Tây chính là như vậy.
Nhưng cô không thể nói ra.
Nếu không, không biết đêm nay Trương Sùng Quang sẽ điên thành dạng gì!
Cô nhìn xuống, lấm bẩm nói: “Em hơi mệt
mà!”
“Vậy giảm hai lần!”
Nói xong, cậu mở cửa phòng khách ra, vài bước chân liền đến giường.
Hoắc Tây bị cậu đặt trên chiếc giường lớn êm ái, ga giường tối màu làm nối bật làn da trắng nõn và rất mịn màng của cô.
Có lẽ Trương Sùng Quang cũng đã nhịn khá lâu.
Cậu dường như không cho cô thời gian đối phó, một tay nâng gáy cô, một tay chống bên giường hôn cô.
Dục vọng của cậu bắt đầu mãnh liệt.
Cứ như vậy cậu đoạt lấy cô trong chốc lát!
Hoắc Tây gối đầu lên gối, đón nhận cậu, nhẹ nhàng cắn môi.
Trương Sùng Quang bình tĩnh nhìn dáng vẻ chịu đựng của cô, trong lòng hơi buồn, cậu ghé vào tai cô thấp giọng hỏi cô: “Em không thoải mái sao? Lúc trước em không lạnh lùng như vậy.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!