Nhưng căn bản người đàn ông không để ý đến chút đau đớn này, anh dùng sức nóng khống chế cô, trong lúc bám lấy nhau thì hơi thở hỗn loạn, bốn mắt nhìn nhau, có sự yêu hận đối với nhau.
"Thật muốn chơi chết em."
Trương Sùng Quang nói chuyện thô lỗ hơn trước rất nhiều, anh từ từ chồm đến áp trán vào cô: "Chơi với cậu ta mấy lần rồi?"
Hoắc Tây muốn vung tay tát anh .
Anh chụp cô lại sau đó quấn lấy hôn môi cô, bị cô cắn một phát.
Anh không quan tâm mà liếm lấy vết máu đỏ thẫm đó và cười lạnh lùng: "Biết cắn người rồi sao?"
Giọng nói Hoắc Tây lạnh tanh: "Trương Sùng Quang, rốt cuộc anh muốn như thế nào?"
"Lời này nên để tôi hỏi em."
Anh nhẹ nhàng vuốt má cô: "Không để lại một lời mà rời bỏ tôi, quyết tâm đoạn tuyệt qua lại với tôi, lại sinh ra con của tôi, như vậy là vẫn còn yêu tôi sao? Nhưng tại sao lại còn đưa Bạch Khởi đến giả danh lừa bịp trước mặt tôi? Tại sao lại ở cạnh nhà tôi? Hoắc Tây, em muốn làm cái gì?"
Nhịp tim cô đột nhiên đập nhanh hẳn lên, sợ anh nhìn thấu.
Nhưng giây tiếp theo anh lại hỏi: "Hay là cậu ta thật sự không ổn, nhớ nhung cơ thể của tôi?"
Hoắc Tây tát anh một bạt tai.
Không khí ngưng lại, khuôn mặt Trương Sùng Quang vẫn vậy, giống như đã đoán trước hành động của cô.
Thậm chí anh còn cười.
Hoắc Tây cử động, nhưng anh đè chặt vai cô hết sức ấn cô xuống trở lại.
Anh không cho phép cô đi.
Hoắc Tây nhìn chằm vào anh hồi lâu, cuối cùng quay đầu lại và nói: "Anh không vừa mắt tôi thì tôi có thể chuyển nhà, sau này tôi quay lại thì anh có thể tránh, Trương Sùng Quang... Tôi không làm khó anh, hy vọng anh cũng đừng làm khó tôi."
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!