Nhìn anh gầy hơn rất nhiều,
Nhưng dù sao cũng là độ tuổi đẹp chín muồi nhất của người đàn ông, nhìn vẫn có vẻ quyến rũ trưởng thành.
Anh nhìn chằm chằm mắt cô trong gương.
Hoắc Tây cũng không tỏ ra không biết, cô cười nhẹ: “Trùng hợp thật đấy!” Nói xong, cô cụp mắt, không tiếp tục đối mặt với anh nữa.
Một lúc sau Trương Sùng Quang mới nói, giọng nói cực kỳ khàn: “Không trùng hợp! Tôi cố tình đến đón hai người!”
Ánh mắt anh rơi vào người cô bé.
Cô bé nhút nhát quan sát anh, khuôn mặt nhỏ hơi căng lên, rõ ràng cô bé không quen anh.
Còn hơi sợ.
Hoắc Tây ôm nhẹ vai bé con, dịu dàng nói: “Gọi chú đi!” “Chú!” Hoắc Miên Miên rất ngoan ngoãn gọi lên.
Sắc mặt Trương Sùng Quang tái nhợt.
Hoắc Tây cô ấy, lại để đứa bé gọi anh là chú!
Dù giữa hai người có hiểu lầm, nhưng cô đi một lần ba năm, đến khi gặp lại chẳng lẽ con cũng không nhận anh sao?
Nhưng bọn họ không thể tranh cãi trước mặt con được, anh kiên nhẫn trả lời: “Xe ở bên ngoài, đi thôi!”
Hoắc Tây không di chuyển, cô nhẹ nhàng cầm vai bé con.
Trương Sùng Quang đã đi mấy bước, lại nhận ra sau lưng không có ai đi theo, anh không khỏi quay người.
Hoắc Tây nhìn anh, nói nhỏ: “Tôi sẽ không đi cùng anh đâu!”
Anh hơi mím môi mỏng, có lẽ vì đã lớn tuổi nên nhìn có vẻ nghiêm khắc hơn trước kia một chút.
Nét mặt Hoắc Tây lạnh nhạt: “Trương Sùng Quang, thật ra anh không cần đón tôi, giữ chúng ta đã kết thúc lâu rồi, từ lâu đã không còn quan hệ gì nữa”!
Trương Sùng Quang cố nén cảm xúc: “Hoắc Tây, cô có biết cô đang nói gì không?”
Rõ ràng, ở trước mặt trẻ con, cô cũng không muốn tranh cãi với anh.
Cô đang muốn từ chối nhẹ nhàng, lại có một bóng người gầy gò từ phía trước đi đến, nhìn thấy Hoắc Tây thì dịu dàng nói: “Sao lâu thế? Tài xế đang đợi ở ngoài rồi!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!