Hoắc Tây sơn móng tay, rất tự nhiên nói: “Tôi cũng không phải vợ của cậu, tại sao phải ở đây?”
Nói xong, cô cảm thấy có chút không đúng. Giống như cô ép hôn. Cô lại nói thêm: “Tôi không nói muốn kết hôn với cậu!”
Trương Sùng Quang vẫn cười, cậu nhẹ nhàng sờ đầu nhỏ của cô nói: “Anh biết, em không phải là rất muốn kết hôn với anh, đúng, không phải là rất muốn!”
Hoắc Tây có chút tức giận: “Trương Sùng Quang, cậu đừng có mà được voi đòi tiên! Bây giờ cậu còn đang giai đoạn khảo sát!”
“Vậy sao?” Cậu kéo cô vào lòng.
Giọng nói của cậu thật sự khàn khàn lại gợi cảm: “Nhưng sao anh lại cảm thấy, bây giờ em rất dính người?”
Hoắc Tây trừng mắt nhìn cậu. Cậu hôn cô: “Được rồi, không giận nữa! Ở lại đây được không?” “Ở đây không có cơm ăn!” Hoäc Tây nói đúng lý hợp tình.
Trương Sùng Quang ngẫm lại, cũng không ép cô, nhưng ban đêm ôm cô ngủ, cậu không khỏi nghĩ, kết hôn cũng nên lên lịch trình!
Họ thực sự rất hợp nhau.
Có lễ, là có cơ sở khi còn bé, cơ bản hiểu rõ đối phương sẽ không giẫm lên bãi mìn.
Hoắc Tây ở bên ngoài sảng khoái, ở trong nhà có chút nhỏ nhen, điểm này Trương Sùng Quang rất không thèm để ý, ngược lại là rất thích, cậu một mặt thích khía cạnh nữ tính của cô, một mặt lại hoài niệm bộ dạng thời niên thiếu của cau.
Cũng may trên người Hoắc Tây, đều có!
Sáng sớm Trương Sùng Quang đã đi công tác ở thành phố H.
Cũng vừa hay, tuần này bố cậu ra tòa, bị phán mười năm tù.
Không coi là nhẹ, cũng không coi là nặng.
Buổi tối, Trương Sùng Quang ở khách sạn cao cấp nhất thành phố H, cầm điện thoại nghe thư ký báo cáo cho mình.
Sau khi cúp điện thoại, cậu nhìn bóng đêm bên ngoài thật lâu. Cậu nhớ tới mẹ của mình.
Mẹ cậu là một người phụ nữ an phận, không phải nổi bật và rực rỡ như vậy, nhưng bà ấy rất yêu cậu.
Nhưng, bị tên cặn bã kia bức đến nhảy lầu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!