Hoắc Tây từ nãy đến giờ vẫn đang lặng lẽ quan sát.
Sau khi xịt thuốc, Hoắc Kiều đã cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.
Cô bé ôm lấy cánh tay của Trương Sùng Quang và nói: “Cảm ơn anh Sùng Quang!”
Trương Sùng Quang cất hộp thuốc và bảo cô bé lần sau ra ngoài phải nhớ mang theo thuốc. Hoắc Kiều làm mặt xấu rồi chạy tới chỗ Hoắc Doãn Tư xin tiền tiêu vặt.
Hoắc Doãn Tư nhìn cô bé: “Không pahir anh mới đưa em hai triệu vào tuần trước sao?”
Hoắc Doãn Tư tức giận nói: “Tiền của anh đều đưa hết cho em, em đưa nó cho ai rồi?”
Nói xong Hoắc Doãn Tư lại tiếp tục đọc tạp chí.
Một lúc sau, cậu ấy mới chậm rãi nói: “Em vẫn còn ngây thơ quá, rất dễ bị kẻ xấu lừa gạt! Sau này anh sẽ để dành cho em, dùng làm của hồi môn cho em.’
Hoắc Kiều tức giận đáp lại: “Lục u sổng hạnh phúc hơn em rất nhiều! Lục Khiêm và Minh Châu không bao giờ cắt giảm tiền tiêu vặt của cô ấy!”
Sau khi cô bé nói xong, Hoắc Doãn Tư đã nhìn cô bé một lúc lâu.
Hoắc Kiều cảm thấy như đang nổi hết da gà lên.
Một lúc sau, Hoắc Doãn Tư mới tươi cười: “Có vẻ như em đang rất bất mãn với anh.”
Hoắc Kiều sợ hãi đáp: “Sao em có thể như vậy chứ!”
“Không phải em ghen tị với anh chị em của người khác sao? Sùng Quang không phải là người đầu tiên em tìm tới khi vừa trở về nhà đó sao? ở đây em không thế chỉ coi anh là người lớn? Muốn tiền thì mới tìm đến anh sao?”
Hoắc Kiều ngay lập tức bị cậu ấy làm cho choáng váng.
Cô bé không còn dám nhắc đến tiền nữa.
Ngược lại, Trương Sùng Quang lấy một tấm séc ra, viết lên đó con số hai triệu đưa cho cô bé, xoa đầu rồi nói: “Sau này nếu không có tiền thì hãy nói cho anh biết.”
Ôn Noãn nhẹ nhàng nói cậu như vậy sẽ chiều hư Hoắc Kiều mất.
“Không hư được, không hư được!” Tiểu Hoắc Kiều nhanh chóng lên tiếng, sau đó nhét tấm sét vào trong túi.
Ôn Noãn liếc nhìn Hoắc Tây một cái.
Hoắc Tây chậm rãi nói: ‘Em nghĩ để Hoắc Kiều cho Hoắc Doãn Tư dạy dỗ vẫn tốt hơn!”
Có lẽ vì được Hoắc Minh giáo dục vô cùng nghiêm khắc nên Hoắc Kiều là người duy nhất trong nhà không cần phải sinh con, cô bé cũng là người rất giỏi tiêu tiền và lãng phí tiền.
Điều đó không gây hại, nhưng cân phải có người quản lý.
Trương Sùng Quang rất chiều Hoắc Kiều, nhưng một khi Hoắc Tây đã mở miệng, cậu không thế nào chổng lại cô.