Vì sao năm đó Lâm Tòng lấy Thấm Thanh Liên?
Trương Sùng Quang chỉ suy nghĩthôi, sau lưng cậu đã toát mồ hôi lạnh, nhưng cậu không hỏi quá nhiều.
Cậu lái xe thẳng đến căn hộ của mình.
Hoắc Tây nhắc nhở cậu: “Hôm nay không phải cuối tuần.”
“Không phải cuối tuần thì không thể ngủ với em sao?” Giọng Trương Sùng Quang lạnh lùng có chút đáng sợ.
Hoắc Tây nghiêng đầu liếc nhìn cậu.
Lần này quay lại với nhau nhưng giữa bọn họ lại không nói chuyện quá nhiều, chung quy là có ngăn cách bởi gì đó.
Tinh cảm của Trương Sùng Quang khiến Hoắc Tây thở không nối.
Cô nghĩ, có phải năm đó cậu cũng cảm thấy như vậy không, vì vậy mới muốn trốn chạy?
Đến căn hộ của cậu, cậu bế Hoắc Tây vào phòng ngủ.
Trời vẫn chưa tối, trong phòng ngủ được bao phủ một lớp ánh sáng hoàng hôn, sáng lờ mờ.
Không phải Hoắc tây quá muốn làm chuyện đó.
Cô đá cậu một cái: “Rèm cửa.”
Trương Sùng Quan đưa tay ra ấn nút, trong
phòng ngủ chuyển sang màu tối, hơi thở của cậu quyến rũ người ta… Hoắc Tây vùi đầu vào gối để cậu dùng cái đó.
Trương Sùng Quang hôn môi cô, anh chống lên cô và lẩm bấm: “Hoắc Tây, chúng ta sinh con đi.”
“Ha, nghĩ hay thật.”
“Em là cô gái chưa kết hôn, dựa vào cái gì mà sinh con cho anh.”
Trương Sùng Quang ôm lấy eo cô, hôn cô mãnh liệt, một lúc sau bờ môi của cậu di chuyển đến sau tai cô: “Vậy sao em lại ngủ với anh?’
Hoắc Tây đạp cậu một phát: “Không phải vì anh động tình sao?”
Trương Sùng Quang ngước mắt nhìn cô, ánh mắt có chút sâu sắc.
Một lúc sau cậu mở ngăn kéo để sử dụng biện pháp theo yêu cầu của cô.
Rõ ràng cậu có suy nghĩ, sau khi làm lui làm tới hai lần thì bắt đầu phân tâm, không nhiệt tình nhưng cũng chiếm lấy cô không buông, Hoắc Tây thì cứ vùi đầu trong gối ngủ.
Khi Trương Sùng Quang phát giác thì anh hôn cô lên mái tóc ấm ướt của cô.
Lúc này, màn đêm buông xuống.
Cậu nhìn đồng hồ mới biết đã tám giờ tối rồi, Hoắc Tây đang ngủ bên dưới người cậu.
Yết hầu Trương Sùng Quang khẽ động.
Cô cũng cảm thấy ở cùng anh… không thú vị sao.
Cậu đứng dậy, sau khi lao đi tắm lại bắt đầu làm bữa tối cho cô, bữa ăn dinh dưỡng đơn giản, ba món mặn một canh, sau khi nấu xong thì cậu vào phòng ngủ gọi cô dậy.
Hoắc Tây đã tỉnh rồi.
Cô đang ngồi lặng lẽ ngơ ngác ở đầu giường.
Trương Sùng Quang đi đến bên giường khẽ vuốt tóc cô: “Vừa rồi em ngủ say quá.”
Hoắc Tây cười: “Làm những chuyện này đã không còn đam mê nữa, Trương Sùng Quang, hay chi bằng chúng ta buông tha cho nhau sớm một chút đi.”
Cậu nhìn cô không trả lời.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!