“Gặp em mới trở nên cầm thú!”
Giọng cậu vừa trâm vừa khàn, rung động hấp dẫn, Hoắc Tây nghe thấy thì hơi kích động.
Khi hai người hoàn toàn bùng cháy, họ ôm nhau trên ghế salon, điên cuồng hôn môi đối phương, muốn cảm nhận nhau từ nhiều góc độ.
Hoắc Tây nghĩ, có lẽ cô điên rồi.
Cô lại thân mật với Trương Sùng Quang mà không hề giữ kẽ, Trương Sùng Quang…
Trước giờ chỉ có Trương Sùng Quang cho cô cảm giác nhau, dù hai người tổn thương lẫn nhau, lạnh nhạt với nhau, nhưng khi cơ thế quấn lấy nhau, vẫn tìm lại được thứ đã mất bấy lâu trên người đối phương.
Thứ đó khiến người ta muốn có được, muốn có cả đời.
Cơn kích động qua đi, Hoắc Tây đá người đàn ông: “Trương Sùng Quang, thạch cao của cậu rơi rồi!”
Trương Sùng Quang quát ra tiếng than khàn khàn, cậu hơi lười biếng.
Cậu không đế ý tới thứ đang cản trở mình, cúi đầu hôn người trong lòng: “Còn làm được nữa
không?”
“Làm gì mà làm!”
Hoắc Tây đứng dậy luôn, mặc áo của cậu đi vào phòng ngủ.
Đi mấy bước, cô dừng lại: “Đi mua thuốc cho tôi!”
Trương Sùng Quang không muốn cho lắm: “Mang thai thì sinh ra thôi, đâu phải chúng ta không sinh được.”
Hoắc Tây nhìn cậu chăm chú.
Rất lâu sau, cô nhẹ nhàng cười: “Hay là, anh thử chửa xem?”
Trương Sùng Quang nằm trên salon, cởi áo khoác ra, không có chút vẻ người làm ăn nào, toàn thân đều là hoocmon.
“Em khiến anh chửa được, anh cũng không phải đối!”
Hoắc Tây cười nhạt: “Hóa ra mấy năm qua, chí hướng của anh chính là làm mẹ!”
Nói xong, cô rời đi.
Trương Sùng Quang móc trong túi quần ra một gói thuốc lá, châm thuốc rồi chậm rãi hút.
Một lát sau, cậu không hề kiêng kị, đi vào phòng tắm trong phòng ngủ chính.
Hoắc Tây chỉ quay đầu nhìn cậu rồi bị anh
ôm lấy: “Cùng tắm đi!”
Khi ra khỏi phòng tắm, cả người cô đều mềm nhũn.
Cô cảm thấy thể lực của Trương Sùng Quang không giống người. Cô rơi xuống thế hạ phong, vừa xấu hổ vừa tức giận đá cậu một cú: “Đi mua thuốc đi!”
Lần này người đàn ông cúi đầu hôn lên trán cô.
Đêm khuya, Trương Sùng Quang đi ra ngoài mua thuốc, tranh thủ chút gió đêm, hút mấy điếu thuốc.
Khi cậu quay về, Hoắc Táy đã ngủ rồi.
Cậu đặt thuốc và hai hộp nhỏ xuống tủ đầu giường, ngồi ở mép giường lẳng lặng nhìn cô chăm chú. Dưới ánh đèn ôn hòa, nửa gương mặt cô giống y như khi còn bé, nhưng dung mạo đã nảy nở, có hương vị của phụ nữ.
Cậu thích biểu cảm của Hoắc Tây khi thân mật với mình.
Cậu biết cô hưởng thụ.
Trương Sùng Quang nghiêng người hôn cô, Hoắc Tây tỉnh lại thì ngạc nhiên nhìn cậu. Cũng vào lúc này, cô không mạnh miệng với cậu nữa, cả người đều mềm mại.
Trương Sùng Quang không nhịn được, ngậm
lấy môi cô, hôn cô một hồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!