Lục Thước dẫn Lục Huân về.
Cậu thương cô nên kêu cô ngồi trên sô pha xem tivi chút, bản thân cậu đi nấu cơm.
Khi Lục Huân xem tivi thì cậu rửa một dĩa dâu ra,
Từng trái đỏ tươi, trông rất đáng yêu.
Lục Huân thích được ôm trong lòng, sau khi ăn một trái cô lấy một trái cho Lục Thước.
Lục Thước không ăn những thứ này, cậu nghiêng người hôn một cái ở trên môi cô, cười rồi tiếp tục nấu cơm.
Lục Huân đỏ mặt.
Nhưng cô lại muốn ở cùng với cậu vì thế bưng đĩa đi theo vào nhà bếp giống như một con sâu vậy.
Lục Thước dứt khoát bế cô lên bàn ăn.
Lục Huân nhìn cậu vén tay áo lên, chiếc đồng h’ô mấy triệu đó, cô lên tiếng hỏi: “Em có thể sống ở chỗ bố mẹ em, như vậy anh không cần cực khố như vậy nữa.”
“Đau lòng sao?” Lục Thước cười cười.
Lục Huân đau lòng nhưng cô không muốn nói cho cậu biết, cô ôm dâu của cô chuyên tâm
ăn.
Lục Thước nhìn cô mỉm cười.
Một lúc sau, Lục Huân đột nhiên nhớ đến một chuyện: “Sau này cô Tư đến tìm em nữa, em sẽ không nhường anh cho cô ấy!”
Lục Thước vẫn mỉm cười.
Lục Huân nhảy xuống, cô có chút ỷ lại dựa vào lưng cậu, lầm bầm nói: “Thật ra em để ý, cô ấy đẹp lại mạnh mẽ như vậy, lúc đó em cho rằng anh thật sự sẽ kết hôn với cô ấy!”
Lục Thước nhìn về sau.
Cậu không nói chuyện, cô cũng không tiếp tục nói.
Sau đó Lục Huân ôm có chút chặt, quả thật có chút tính trẻ con.
Lục Thước nhẹ giọng nói: “Sau này anh có thể sẽ hơi bận, em tự tìm việc để làm, nếu như nhàm chán cũng có thể theo bố mẹ về thành phố c, Lục viện khá lớn khá vui đó.”
Lục Huân không chịu.
Cô muốn ở cùng cậu, cho dù cậu bận nhưng mỗi đêm cũng phải về nhà có phải không?
Cô nhỏ tiếng nói bản thân có thể học nấu cơm.
Lục Thước sao nỡ cậu nghĩ quyết định vẫn là
điều người từ biệt thự qua, chuyên nấu cơm cho cô, còn về vệ sinh của căn hộ, khi cậu nghỉ làm là được.
Lục Huân nhìn thấy không kiên trì, trong lòng thích thú lại bưng dĩa dâu chạy ra ngoài.
Lục Thước lắc đầu nhẹ.
Lúc này, điện thoại của cậu vang lên, là Hoắc Tây gọi đến.
Trong điện thoại có chút ồn, giống như ở sân bay.
Quả thật Hoắc Tây trao đối mấy câu, chuẩn bị lên máy bay.
Sân bay thành phổ B.
Hoắc Tây cúp điện thoại mới chuấn bị vào kiểm tra an ninh thì điện thoại vang, cô cho rằng là Lục Thước nên nghe máy: “Lục Thước, đợi chị về rồi mới nói! Phía Bạch Khởi có chút việc, chị buộc phải lập tức quay về.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!