Lục Thước lặng lẽ nhìn cô ấy.
Rất lâu sau đó, cậu mới nói nhỏ: “Anh không muốn cưới ai hết, chỉ muốn cưới Tiếu Huân của chúng ta thôi.”
Lục Huân cắn nhẹ môi dưới.
Sau đó, cô ấy đế hợp đồng lên đùi cậu, xoay người ký tên của mình.
Nghiêm túc mà trịnh trọng!
Viết xong, ngón tay mảnh mai của cô ấy run rấy, nửa ngày sau cũng không ngước mắt lên.
Lục Thước nhẹ nhàng nắm chặt tay cô ây.
Sau đó cô ấy bị cậu ỏm vào trong ngực, nụ hôn nhẹ nhàng rơi lên trán cô ấy, cực kì trân trọng… Ngay tại giây phút yên tĩnh đẹp đẽ này, bà Liễu ở bên ngoài gọi Lục Thước ra ăn sáng.
Lục Huân hơi không nỡ.
Lục Thước cũng thế, nhưng hôm nay cậu ấy bạn quá, chút nữa còn phải đưa giấy đăng ký kết hôn qua văn phòng luật sư nữa.
Cậu thấp giọng nói: “Em ngủ thêm một lát đi! Không phải buối chiều em phải gặp khách hàng sao.”
Diệp Bạch không ở đây, Lục Thước muốn sắp xếp người đi cùng cô nhưng Lục Huân không muốn.
“Chỉ là gặp khách hàng thôi, cũng là người quen.”
Lục Thước gật đầu.
Bà Liễu ăn bữa sáng với cậu, rất dịu dàng quan tâm dặn dò cậu vài câu, cũng chỉ đơn giản là sự yêu mến của người lớn với con cháu mình. Lúc gần đi, Lục Huân mặc quần áo gọn gàng tiễn cậu xuống tầng.
Lục Thước ngồi vào xe, vẫy tay.
Lục Huân xoay người, hôn một cái trên môi cậu, Lục Thước lẩm bẩm: “Buổi chiều anh đón em sang chỗ bố mẹ anh, cùng nhau ăn một bữa
cơm.”
Lục Huân gật đầu.
Cô ấy muốn đứng thẳng người lên, nhưng Lục Thước lại đè gáy cô ấy lại, hôn sâu một cái.
Hôn một lúc lâu sau, cậu khàn khàn nói: “Bà Lục nhỏ, anh đi đây.”
Khuôn mặt của Lục Huân đỏ bừng.
Cô ấy lùi một bước nhìn cậu, Lục Thước vừa khởi động xe vừa vẫy tay chào cô ấy.
Trái tim Lục Huân đầy sự ngọt ngào.
Cô ấy thích cậu gọi cô ấy là… Bà Lục nhỏ!
Đầu tiên Lục Thước đi gặp luật sư của mình, nửa tiếng sau mới đến công ty của Hoắc Tây.
“Chị!”
Sáng sớm, Hoắc Tây đang bắn bi-a, xoay người nhạt nhẽo nói: “Nghĩxem có thế đối phó được không? Một người phụ nữ Tư An Nhiên quấn quýt si mê vì yêu sinh hận đã đủ phiền rồi, đám lão già của thành phố c kia lại càng khó giải quyết! Cậu Lục, em muốn đối đầu với cả nhà họ Lục rồi đấy!”
Đánh xong một gậy,
Hoắc Tây liếc nhẹ cậu một cái: “Bỏ giang sơn vì mỹ nhân! Em được lắm em trai.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!