Tin đồn bên ngoài ‘âm ĩ như vậy, Lục Thước gánh vác quá nhiều trách nhiệm trên người, sao có thế không quan tâm.
Lục Huân hiểu sự khó khăn của cậu.
Cô ấy dán vào bụng dưới của cậu, thấp giọng nói: “Bây giờ chúng ta so với kết hôn cũng không khác mây.”
Lục Thước cười,
Cậu xoay người ghé vào tai cô ấy: “Hay hôm nay anh không đi nữa?”
Lục Huân thấy không ổn, cô ấy không cho cậu làm linh tinh ở chỗ này.
Đúng lúc, bà Liễu ở bên ngoài gọi cậu ăn tối.
Lục Thước ghé vào tai con thỏ nhỏ, nói nhẹ: “Dù em có nghĩ đến, anh cũng không có sức làm đâu!”
Lục Huân là một cô gái nhỏ ngại ngùng đến mức nào chứ.
Cô ấy cắn môi: “Em không cần đâu!”
Lục Thước nhìn cô ấy một cái, cậu vẫn cười. Thật ra ở thời điểm ấy Lục Huân cũng không lạnh nhạt, vẫn rất tham ăn.
Cậu cởi áo khoác, tiện tay để trong phòng ngủ của cô ấy,
Kéo cô ấy ra ngoài ăn tối.
Bà Liễu làm bánh trôi cho cậu, bốn viên vừng, còn có bốn viên là hoa màu rực rỡ.
Lục Thước quen thuộc đi đến nhà bếp.
Cậu cầm một cái bát nhỏ, chia cho Lục Huân hai viên: “Anh biết em sợ béo mà, em ăn hai viên đi.”
Lục Huân nghe lười cậu, ừ một tiếng.
Bà Liễu cười, cằn nhằn chồng: “Nhìn Lục Thước thương người biết bao! Sao đầu óc anh lại
chậm chạp như vậy chứ!”
Thư ký Liễu xem trận chung kết World Cup,
Ông hừ nhẹ một tiếng: “Em trở lại tươi trẻ đầy sức sống như năm 18 tuổi đi, anh sẽ quan tâm em ngay… Tuổi em đã lớn rồi còn làm ra vẻ buồn nôn làm trò cười con cháu.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!