Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

“Hoắc Tây, tôi xin cậu, hãy cho tôi một cơ hội nữa.”

Khi nói xong, cậu gần như nín thở chờ câu trả lời của cô.

Khoảng hai phút sau, Hoắc Tây lên tiếng: “Nhưng tôi không muốn! Trương Sùng Quang, đúng là tôi đã từng rất thích cậu, nhưng bây giờ thì không, tôi cũng sẽ không vì một lần quan hệ xác thịt mà quay đầu lại!… Tôi không muốn miễn cưỡng.”

Sắc mặt Trương Sùng Quang trắng bệch.

Cô nói: ở bên cậu, là một loại miễn cưỡng!

Hoắc Tây không thể ở lại chỗ này nữa, cô đứng dậy, khi Trương Sùng Quang lại đây ôm cô, cô hất mạnh ra, nhỏ giọng nói: “Trương Sùng

Quang, giữ chút mặt mũi được không? Giữ lại chút thể diện cuối cùng cho nhau, được chứ?”

Cô nói xong lập tức đi ra ngoài.

Mặc dù không muốn quấy rầy người bên ngoài, nhưng vẫn nhịn không được sập mạnh cửa.

Dưới ánh đèn, sắc mặt Trương Sùng Quang càng tái nhợt.

Hoắc Tây đi chân trần ra ngoài, đi trên hành lang cũng cảm thấy lạnh lẽo, nhưng có thứ gì đó còn lạnh hơn chân.

Sờ thử, thì ra là nước mắt.

Cô khẽ ngấng đầu lên, sao cô lại khóc vì một kẻ vô ơn như Trương Sùng Quang kia chứ, thật không đáng chút nào.

Phòng sách lầu hai đang sáng đèn.

Hoắc Minh đứng ở cửa, lẳng lặng nhìn cô.

Hoắc Tây đi tới, nhẹ nhàng ôm lấy ông: “Bố.”

Hoắc Minh vỗ cô: “Sao lại đi chân trần, vào phòng sách đi, bổ mở hệ thống sưởi.”

Hoắc Tây cảm thấy xấu hố, cô đã lâu rồi không khóc.

Nhưng Hoắc Minh không ngại, Hoắc Tây của ông là cô bé đầu tiên của ông, khác với Doãn Tư Hoắc Kiều, cô là do chính tay ông nuôi dưỡng,

tình cảm cũng không giống nhau.

Cho dù cô lớn lên thì vẫn giữ một vị trí quan trọng trong lòng ông.

Cô vẫn là Hoắc Tây bé nhỏ của ông.

Hoắc Minh pha cho Hoắc Tây một ly sữa nóng, khoác thảm lông cừu cho cô, Hoắc Tây tựa vào vai ông uống sữa, tựa như khi còn bé.

Hoắc Minh hỏi: “Thằng nhóc Sùng Quang bắt nạt con sao? Bố đi đánh nó.”

Khóe mắt Hoắc Tây còn vương nước mắt, cô nở nụ cười.

Muốn đánh cũng là tự cô đi đánh!

Hoắc Minh vuốt tóc cô, đồng ý: “Có cho vàng thằng nhóc kia cũng không dám đánh trả.”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!