Hoắc Tây không tham gia cuộc vui đó, cô
lẳng lặng nhìn vài giây rồi rời đi sớm.
Tài xế đã sớm chờ ở dưới lầu, thấy Hoắc Tây xuống vội vàng mở cửa xe.
Hoắc Tây lên xe.
Tài xế đang chuẩn bị đóng cửa xe thì một bàn tay mạnh mẽ giữ lại cửa xe, Hoắc Tây giương mắt nhìn lên, là Trương Sùng Quang.
Lão Triệu rất khó xử.
“Cậu Sùng Quang, cậu không lái xe đến à?”
Giọng Trương Sùng Quang rất trầm: “Chú Triệu, cháu muốn đi nhờ xe.”
Lão Triệu nhìn Hoắc Táy.
Hoắc Tây biết Trương Sùng Quang muốn dây dưa với mình, nên dứt khoát tựa vào ghế sau xe, nhỏ giọng nói: “Đế cho cậu ấy lên xe đi!”
Cô nhích vào bên trong: “Về nhà cũ.”
Lão Triệu thở dài, khi Trương Sùng Quang lên xe, cậu đóng cửa xe lại.
Bên trong xe, bầu không khí vừa kỳ lạ vừa mập mờ.
Hoắc Tây thích dùng nước hoa hương mộc, lúc này một nam một nữ ngồi ở ghế sau, tăng thêm vài phần hứng thú.
Hoắc Tây chống tay lên cửa số xe, hờ hững hỏi: “Có việc gì?”
“Tại sao không nghe điện thoại của tôi?”
Hoắc Tây nở nụ cười: “Thú vị à nha! Cậu là gì của tôi vậy Trương Sùng Quang, sao tôi phải nghe điện thoại của cậu?”
Trương Sùng Quang gằn từng chữ.
“Dựa vào đêm đó chúng ta xảy ra quan hệ, dựa vào việc cậu để cho tôi làm ba lần.”
Lão Triệu ở phía trước mất bình tĩnh, mặt già vừa đỏ vừa nóng.
Cậu Sùng Quang đang nói cái gì thế, cái gì ba lần không ba lần, hai đứa nhỏ này cũng quá… cũng quá ấy.
Da mặt Hoắc Tây có dày hơn nữa cũng không chịu được sự giày vò như vậy.
Cô cười khấy: “Chẳng lẽ cậu tổn chút sức lực, còn muốn tôi chịu trách nhiệm sao! Tổng Giám đốc Trương đâu có vẻ là người bảo thủ như vậy?”
Giọng Trương Sùng Quang trầm thấp: “Nếu tôi muốn cậu chịu trách nhiệm thì sao?”
“Vậy cậu xếp hàng đi! Nhớ lấy số nha!”
Cậu bị cái miệng này của cô làm cho tức muốn chết, dứt khoát nắm chặt cằm cô, hôn lên.
Hoắc Tây uống rượu.
Nhưng hơi say cũng không tính, cậu hôn cô,
cô cắn môi cậu, Trương Sùng Quang ngước mắt lên nhìn: “Đêm đó, cậu không lạnh nhạt như vậy.”
Hoắc Tây vỗ khuôn mặt đẹp trai của cậu: “Bây giờ tôi không có hứng thú!”
Cô lại kêu lão Triệu: “Lái xe vào đồn cảnh sát!”
Lão Triệu cảm thấy công việc này không dề làm, đều là đứa nhỏ ông nhìn lớn lên, bây giờ ở ghế sau làm xằng làm bậy!
Ông ấy đã lớn tuối và không thế chịu được sự kích thích này.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!