Khách hàng này rất hợp tác, đến khi trấn an xong, đã là một giờ sáng.
Hoắc Tây kiệt quệ.
Cô ngồi vào trong xe cởi áo khoác, tựa lưng vào ghế thở dài.
Người phụ nữ đó suýt thì mất mạng!
Trương Sùng Quang lặng lẽ nhìn cô, cậu có thể thấy góc nghiêng của Hoắc Tây từ góc độ này.
Cô thừa hưởng nét đẹp của ôn Noãn, nhưng đường nét hơi giống Hoắc Minh, rất hoàn hảo, chiếc áo sơmi hơi căng chặt bởi tư thế này, để lộ ra đường cong trưởng thành.
Yết hầu Trương Sùng Quang hơi lên xuống.
Cậu cầm điện thoại gõ nhẹ: “Dẩn cậu đi ăn nhé!”
Hoắc Tây nhắm mắt: “Giờ này! Có thế có thứ gì?”
Cô nhẹ nhàng mở mắt ra, cười nhẹ: “Trương Sùng Quang, tôi đưa cậu đi quán bar chơi?”
Cô lại gần cậu, giọng nói rất nhẹ: “Lần này cậu không mang bóng hồng nào về, vậy giải quyết thế nào?”
Trương Sùng Quang cúi đầu nhìn cô chăm chú.
Cậu biết cô cố tình muốn triệt tiêu tâm tư của cậu, thực ra cậu cũng không biết suy nghĩ của mình như thế nào, cậu chỉ cảm thấy lần trở về mấy ngày muốn hòa hợp với cô.
Dù không thành vợ chồng, nhưng cậu để ý
Hoắc Tây hơn bất kỳ người phụ nữ khác.
Cậu không lên tiếng, Hoắc Tây cười.
Cô ngả lưng xuống ghế: “Vậy về nhà!”
Bỗng dưng, Trương Sùng Quang nói: “Đi quán bar đi!”
Hoắc Tây nghiêng đầu liếc cậu một cái, cười nhạt, đi thì đi ai sợ ai.
Hoắc Tây dẫn Trương Sùng Quang đến quán bar cô thường hay đến, có lẽ do cô thường tới nên bartender cũng nhận ra cô.
Đưa cho cô một ly Cocktail.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!