Lục Thước ngạc nhiên, bởi mấy năm nay, Trương Sùng Quang rất ít về ăn Tết.
Cậu ấy đã không gặp cậu hai ba năm rồi.
Thỉnh thoảng liên lạc mới biết Trương Sùng Quang hô mưa gọi gió ở nước ngoài, được mệnh danh là Thần Tài trên con phố tài chính, đi đến đâu chỗ đó có người ủng hộ.
Lục Thước vổ nhẹ Lục Huân, ra hiệu cho cô ấy đến chỗ Hoắc Tây.
Còn cậu ấy gọi Trương Sùng Quang: “Về ăn Tết sao?”
Trương Sùng Quang gật đầu, cậu nhìn Hoắc Tây, sau đó đi tới.
Hoắc Minh nhìn cậu mà ê răng, bảo hai người trẻ nói chuyện, còn mình vào nhà trước.
Đợi cậu rời đi, Lục Thước đưa điếu thuốc qua.
Trương Sùng Quang châm lửa, chậm rãi rít một hơi, rồi thở ra khói: “Cậu muốn kết hôn với em ấy sao? Nghĩ kỹ chưa?”
Lục Thước không trả lời luôn.
Cậu ấy nhéo đầu lọc thuốc, nhìn chằm chằm Trương Sùng Quang, cười nhạt: “Nếu năm đó
không chia tay Hoắc Táy, con của hai người đã mua nước tương từ lâu rồi!”
Trương Sùng Quang không lên tiếng.
Lục Thước nhẹ giọng: “Anh nghĩ sao? Tôi thấy mấy năm nay anh cũng không có bạn gái, bên cạnh Hoắc Tây cũng không có ai, hai người muốn quậy thế nào, đến tận chân trời góc bế hay sao!”
Ban đầu Trương Sùng Quang không lên tiếng, cậu lẳng lặng hút nửa điếu thuốc rồi mới nói: “Khi còn nhỏ, tôi cũng nghĩ tôi và Hoắc Tây là trời sinh một đòi! Nhưng sau khi ra nước ngoài, tòi lại phát hiện thế giới bên ngoài tự do đến vậy, không khí cũng mới mẻ, hóa ra, không ai là không thể rời bỏ ai!”
Cậu dừng một chút rồi nói: “Lục Thước, thật ra cậu không cần nghĩ phức tạp như vậy, tôi chỉ không muốn bắt đầu, cũng chỉ… Nghĩ bên ngoài khá tốt.”
Lục Thước không nói gì.
Ánh mắt cậu ấy khó hiếu, bởi năm đó họ đều biết Trương Sùng Quang vào nhà họ Hoắc như thế nào, đó là vì Trương Sùng Quang có dòng máu gấu trúc, hơn nữa Hoắc Tây thích cậu.
Qua nhiều năm, tình cảm gia đình phát triển.
Không ngờ, Trương Sùng Quang lại cảm thấy
trói buộc, cậu không muốn ở lại nhà họ Hoắc cũng không muốn ở lại bên Hoắc Táy, có nhiều bóng hồng đến đến đi đi bên cậu, nhưng chỉ có mấy tháng không đáng kế.
Về phần Trương Sùng Quang hiện giờ nghĩ thế nào, Lục Thước thật sự không xác định.
Cậu ấy không khuyên nhủ, bởi cậu ấy cảm thấy Hoắc Tây xứng đáng với thứ tốt nhất, nếu cứ trói buộc bản thân ở cạnh một người đàn ông thì tức là chị cậu ấy hạ giá, người theo đuổi chị cậu ở thành phố B bao la!
Hút xong điếu thuốc, hai người đàn ông bước vào phòng.
Hoắc Minh đang gọt trái cây cho hai cô gái, òn Noãn đang pha trà trái cây, bà đối xử dịu dàng yêu thương với cả Lục Thước lẫn Trương Sùng Quang.
Khi bưng trà ra, Trương Sùng Quang rất tự nhiên đi đến hỗ trợ.
Lục Thước cởi áo khoác, lạnh lùng nhìn, cậu ấy cảm thấy Trương Sùng Quang thật sự mâu thuẫn.
Muốn làm kẻ vô ơn thì làm đến cùng, sao cứ phải đi rồi về làm gì?
Bảo sao Lục Thước cậu lại phớt lờ anh ta!
Hoắc Tây và Lục Huân rất hợp nhau, nếu chị
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!