Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

“Là cậu Lục sao! Náo nhiệt như vậy mà ngài đã đi rồi sao?”

Lục Thước hạ cửa sổ xe, gật đầu không e ngại, sau đó lấy ra hai gói thuốc lá cho anh ta từ trong hộp để đồ, nhân viên bảo vệ kia được quan tâm mà lo sợ, lắp bắp nói: “Cậu Lục, ngài thật sự quá khách khí rồi! Sao tôi có thể lấy thuốc lá của ngài được chứi”

Dù nói vậy nhưng anh ta vẫn nhận thuốc lá.

Lục Thước cười: “Cậu vất vả rồi!”

Nói xong cậu nâng cửa xe lên, đánh nhẹ tay lái, chiếc Rolls-Royce màu đen nhanh chóng chạy ra ngoài.

Nhân viên bảo vệ cầm điếu thuốc lúc lâu rồi hét lên: “Vừa rồi tôi không nhìn nhầm chứ! Cô chủ lớn ngồi trong xe sao?”

Cô chủ lớn đi cùng cậu chủ Lục!

Cô chủ lớn đi cùng cậu chủ nhà họ Lục!

Bảo vệ muốn khóc!

Anh ta phải làm sao bây giờ? Có nên báo cáo hay không, nhưng anh ta cầm thuốc lá của cậu chủ Lục... Hai trăm một bao, thuốc tốt đến mức nào, nếu không phải cậu chủ Lục cho, cả đời này anh ta cũng không được hút!

Lục Thước lái xe ra ngoài đi rất xa.

Cậu nghiêng đầu nhìn Lục Huân, cô ấy ngồi bên cạnh cậu, không hề lên tiếng.

Thật ra bọn họ rất ít khi ở trong xe cùng nhau như thế này.

Khi đó cậu theo đuổi cô ấy rất dễ dàng, mà Lục Huân cũng coi như trạch nữ, bọn họ rất ít khi ra ngoài, hầu như cơm đều do cậu làm, lúc làm việc cô ấy không kề cận cậu, lúc rảnh rỗi lại nằm trong ngực cậu, hai người ở trong nhà chọn phim xem.

Thật sự rất ít hẹn hò.

Nhưng bây giờ Lục Thước rất muốn hẹn hò với cô ấy.

Thành phố € là một thành phố cổ, các khu thành cũ được bảo trì rất tố, các món ăn vặt cũng không tệ.

Ở đèn đỏ phía trước, Lục Thước lấy điện thoại ra tìm kiếm một chút. Giọng nói của cậu trầm thấp mà dịu dàng: “Con đường trước mặt có thể thấy đèn hoa đăng, có bánh trôi nhà Tứ Hỉ ăn rất ngon, Lục U đã từng nói với anh mất

lần, chúng ta đến ăn thử nhé?”

Lục Huân vẫn không chịu nói chuyện với cậu, cô ấy cùng cậu ra ngoài cũng vì bị ép.

Lục Thước cũng không tức giận. Cậu vẫn phải có tác phong theo đuổi cô gái nhỏ.

Hơn nữa, bọn họ từng yêu nhau, tính tình của cô ấy cậu cũng hiểu rất rõ, dáng vẻ không nói câu nào của cô ấy cậu cũng thấy rất đáng yêu.

Lục Thước dừng xe ở bãi đỗ xe.

Lục Huân ngồi trong xe không nhúc nhích. Cậu mở cửa xe, nói nhẹ: “Xuống xe.”

“Anh tự ăn đi! Em không muốn xuống xe.”

Lục Thước liền nở nụ cười: “Đừng có trẻ con như vậy.”

Người như cậu thật ra rất đáng sợ, khi không quan tâm thì không quan trọng, lúc thật sự muốn theo đuổi một người thì rất kiên nhẫn, rõ ràng cậu nhỏ hơn cô ấy một tuổi nhưng sự bao dung lại cao hơn cô ấy rất nhiều.

Lục Huân lại nhỏ bé, ở trước mặt cậu càng không có sức.

Lục Thước thấy cô ấy không di chuyển, trực tiếp đẩy người ra ngoài, một tay kéo nhẹ,

Một tay mở cửa xe.

Cậu ghé vào sau tai cô thì thầm: “Cứ phải thế này em mới ngoan đúng không?”

Bình thường Lục Thước vốn đã đẹp trai, một bộ quần áo lịch sự và chiếc xe sang trọng, lại ôm một người trong ngực đã hấp dẫn ánh mắt của các cô các chị bốn phía từ lâu rồi...

Mặt Lục Huân hơi nóng lên, cô ấy đẩy cậu: “Anh thả em ra.”

Lục Thước đổi chỗ nắm vai cô ấy: “Trời lạnh!”

Trời thật sự rất lạnh, còn có vài bông tuyết tung bay, thành phố C không giống ẩm ướt như thành phố B bên kia, Lục Huân rất sợ mùa đông, thân dưới của cô ấy co lại, cuối cùng cũng không đẩy cậu ra.

Lục Thước ôm cô ấy đi, cười: “Đúng ra không nên mặc áo khoác cho em, cứ mặc cái váy thôi, sau đó anh có thể bao bọc em trong chiếc áo to của anh, cứ như

mang con chuột túi nhỏ ra ngoài.”

Câu nói này rất cưng chiều, Lục Huân không phải làm bằng đá, cô ấy không thể không có cảm giác.

Nhưng cô ấy mạnh mẽ đè xuống. Bông tuyết lướt nhẹ qua đầu vai.

Đi lại trên phố cổ có một cảm giác lãng mạn đặc biệt, ba ngàn ngọn đèn rực rỡ phản chiếu lên những bức tường xám, mang lại chút ấm áp cho mùa đông.

Lục Thước rất thoải mái, nhưng Lục Huân lại sợ có người nhìn thấy.

Lục Thước dẫn cô ấy vào một cửa hàng ở phía trước, bên trong có đầy người, cậu hỏi ông chủ còn chỗ ngồi không.

Ông chủ nói không có, Lục Thước không nỡ để Lục Huân ngồi ăn bên ngoài nên muốn đổi quán.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!