Lục Khiêm cười lạnh: “Nếu không phải con không biết dọn dẹp sạch sẽ thì cần ông đây phải dọn thay cho con à, nhà họ Tư đã tìm đến chỗ mẹ con rồi.”
Hiếm khi Lục Thước không cãi nhau với ông ấy.
Cậu thấp giọng nói: “Bố, con xin lỗi! Chuyện gì con cũng có thể đồng ý với bố, nhưng con không thể thấy Tư An Nhiên được.”
Lục Khiêm nhẫn nhịn nói: “Vậy con tính làm gì? Con nói con muốn đợi Tiểu Huân kết hôn thì con mới chịu cưới, nếu cả đời này con bé không kết hôn, nhà họ Lục chúng ta sẽ không có con nối dõi sao?”
Lục Thước chậm rãi nói: “Không phải vẫn còn Lục U sao?”
“Con đừng có tính toán đến em gái con? Con bé mới bao nhiêu tuổi, có thể gánh được trách nhiệm gì chứ?”
Lục Thước hơi bàng hoàng.
Lục Khiêm suy nghĩ nói tiếp: “Lục Thước, không phải bố không muốn đồng ý! Nhưng con nghĩ lại nếu Tiểu Huân ở với con, con bé chỉ phải đối mặt với mẹ con sao? Còn có cả nhà họ Lục nữa, còn có ánh mắt người đời... Chuyện kia sớm muộn gì cũng bị người phanh phui, con là đàn ông, nhiều nhất cũng chỉ bị người ta trêu chọc gọi là phong lưu thôi, nhưng tất cả người mà Lam Tử Mi từng qua lại sẽ tính toán lên người Tiểu Huân, khi đó con bảo vệ được con bé không?”
Lục Thước không nói nữa.
Những chuyện này cậu đều đã từng nghĩ đến, nếu không phải vì cậu nhận ra cậu thích Lục Huân, cậu sẽ không từ bỏ dễ dàng như vậy.
Cậu châm một điếu thuốc, không rút ra, chỉ kệ cho nó cháy.
Lục Khiêm đứng dậy, thư ký Phương vội vàng khoác thêm áo khoác cho ông ấy.
Lục Khiêm nhạt nhẽo mở miệng: “Chiều nay bố đưa mẹ con về thành phố CI Ngày ba mươi là sinh nhật của chú Liễu của con, con trở về trước hay ngày đi!”
Lục Thước gật đầu.
Lục Khiêm đột nhiên giận không có chỗ xả: “Chuẩn bị quà cẩn thận vào! Con làm ra chuyện không biết xấu hổ như thế này, chú Liễu của con vẫn chưa biết gì đâu!”
Lục Thước liếc ông ấy một cái.
Lục Khiêm hừ nhẹ rời đi.
Thư ký Phương tiễn người rời đi, sau khi trở về Lục Thước suy nghĩ rồi phân phó cô ấy: “Cô thay tôi chuẩn bị quà sinh nhật cho chú đi, không giới hạn kinh phí, nhìn long trọng là được.”
Thư ký Phương hiểu rõ.
Lục Thước lại ngồi bần thần một lúc lâu.
Thú ký Phương không nhịn được mở miệng: “Nếu Tổng Giám đốc Lục thật sự thích như vậy, vì sao không thử một chút chứ! Cô Lục cũng xem như lớn lên ở nước ngoài từ nhỏ, hay là...”
Cô ấy không nói tiếp, nhưng Lục Thước cũng hiểu được ý của cô ấy.
Kết hôn với Lục Huân ở nước ngoài, nuôi cô ấy ở ngoài.
Lục Thước cười nhạt: “Chắc gì cô ấy đã cần tôi."
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!