Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Cả nhà năm người, vẻ mặt khác nhau.

Lục Thước dù sau cũng còn nhỏ, mấy lần không nhịn được muốn lên tiếng nhưng đều bị Lục Khiêm ngăn lại.

Ông gắp miếng cá cho cậu: “Lần này quay về trông gầy hơn rồi, kỳ nghỉ này phải ở nhà bồi bổ cho tốt, con không ở bên cạnh bố mẹ, bình thường mẹ con đều lo lắng chuyện ăn uống của con.”

Lục Thước nhìn Lục Khiêm chăm chú.

Lục Khiêm chỉ vào thịt cá: “Mau ăn đi!”

Lục Thước nói một tiếng cám ơn bố, rồi lại nhìn Minh Châu, Minh Châu không nói gì chỉ là đôi mắt ngấn nước... Bà cụ tự mình gắp rau cho cô, sau đó lại chất vấn con trai mình: “Con đa có tuổi rồi mà còn không thương vợ, chỉ gắp cho con trai thôi mà quên mất vợ mình! Con trai rồi cũng trưởng thành rời xa mình thôi, nhưng vợ mới là người ở bên cạnh mình cả đời.”

Lục Khiêm chẳng những không giận mà còn cười theo.

“Bà cụ dạy đúng ạ!”

Ông tỉ mỉ chọn một miếng cá ngon nhất cho Minh Châu, còn lọc cả xương bỏ vào chén cô, dịu dàng nói: “Sao vậy? Một bữa cơm cũng không thấy em nói được mấy câu, hôm nay con trai về em đã không vui rồi, thằng nhóc này hay nghĩ nhiều, bình thường nó đối xử với em gần gũi thế nào em cũng không phải không biết.”

Minh Châu nhìn ông, rồi nhìn bà cụ.

Rõ ràng bọn họ đang kẻ hát người xứng mà!

Nhưng cô cũng không buồn nổi, bởi vì bà cụ cũng phối hợp với Lục Khiêm dỗ

Minh Châu thuận theo.

“Thân thể không thoải mái!”

Giọng Tiểu Lục U lanh lảnh: “Lát nữa con đấm bóp cho mẹ.” Lục Khiêm bật cười.

Lục Thước rõ ràng cũng nhẹ nhàng hơn...

Buổi đêm.

Lục Khiêm nói chuyện với con trai xong, quay về phòng ngủ chính, Minh Châu đã tắm xong đang tựa vào sô pha xem sách khoa học phổ thông.

Lục Khiêm ngồi bên cạnh cô, lấy sách cô cầm xem xem. Rồi trả lại cho cô! Minh Châu nhìn canh chằm chằm.

Lục Khiêm cười dịu dàng: “Lâu rồi không thấy em như vậy, không nỡ để con trai đi sao?”

Minh Châu vẫn nhìn ông như vậy, một lúc lâu sau mới chậm rãi lên tiếng: “Em đúng là không nỡ, nhưng phần nhiều là em lo nghĩ cho anh và bà cụ.”

“Lại nói tuổi anh lớn có phải không?”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!