Lục Khiêm khàn giọng hỏi: “Chuyện không có phong độ như thế, sao con làm được?”
Lục Thước mím chặt môi, sau đó nói: “Bố muốn con xin lỗi cậu ấy à?” Lục Khiêm như bị điện giật.
Lúc này trái tim ông vô cùng đau đớn... Đúng vậy, Lục Thước đã làm sai, nhưng tất cả chuyện này không phải do ông hay sao?
Nhất thời, ông cũng không biết phải làm thế nào. Ông muốn dạy con, nhưng không nói ra được, vô cùng hổ thẹn. Rốt cuộc vẫn là thư kí Liễu hiểu ông.
Anh ta nhẹ giọng nói: “Về nhà bàn lại đi! Ngài mang Thước Thước về nhà trước, thằng bé bốc đồng ấy mà, vẫn còn nhỏ... Đừng nghiêm khắc quái”
Trong lòng Lục Khiêm tức giận, xách cậu bé đi. Thư kí Liễu lo xong cái này mới quan tâm được cái kia.
Lục Huân không chịu nói chuyện, bị đối xử thô bạo như thế, cũng bị lặng lẽ ngồi một chỗ.
Thư kí Liễu vô cùng đau lòng.
Anh ta dịu dàng nói: “Mai bố mua quyển khác cho con! Đẹp hơn quyển này!” Lục Huân không nói gì cả.
Cô bé nắm chặt nắm đấm, trong lòng bàn tay còn giấu một mảnh giấy.
Đó là váy cưới màu đỏ.
Cô bé nghe nói, ngày chú Lục kết hôn, cô Minh Châu mặc váy đỏ rất đẹp.
Nhưng tất cả đều bị cô bé phá hỏng.
Lục Khiêm đưa Lục Thước về nhà.
Trên xe, hai cha con không nói gì cả, Lục Thước cũng đang giận.
Lục Khiêm lái xe.
Lúc này ông rất muốn hút thước.
Khi dừng đèn đỏ ở ngã tư, ông định nói phải trái với con trai: “Con không nên gây gổ với bạn gái! Con nghĩ xem, con bé bị người ta đẩy ngã xuống lầu làm gãy chân, còn không nói chuyện được nữa! Lục Thước, bố có dạy con thế à?”
Lục Thước không chịu nói lời nào.
Lục Khiêm không có cách nào với cậu bé cả, cũng không dám nói gì nghiêm khắc.
Mãi đến khi xe lái vào biệt thự, lúc dừng lại, Lục Thước mới nhẹ giọng nói: “Bố chưa từng dạy con!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!