Lục Khiêm tỉnh táo lại.
Một lát sau, ông cười chua xót: "Để con chê cười rồi."
Ôn Noãn nhỏ giọng nói: "Cậu nên chú ý sức khỏe bản thân đi ạ."
Những ngày tháng ở Thụy Sĩ kia không chỉ là kiếp nạn của Lục Khiêm, mà còn là nỗi đau lòng của cả nhà họ Lục, bà cụ sức khỏe yếu nhưng vẫn kiên trì bám trụ ở đó, Ôn Noãn phải chạy đi chạy lại giữa hai đầu.
Bây giờ cuối cùng cũng tốt hơn...
Tình cảnh của Lục Khiêm và Minh Châu lúc đó, Ôn Noãn là người hiểu rõ nhất.
Cô nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay ông, dịu giọng nói: "Giờ Thước Thước và Tiểu Lục U cần có cậu bầu bạn bên cạnh."
Đặc biệt là Thước Thước.
Lục Khiêm hơi tỉnh lại.
Ông nhẹ tay vuốn ve mái tóc dài màu nâu trà của Ôn Noãn, ánh mắt mang theo vài phần trìu mến.
Minh Châu quay lại, đúng lúc nhìn thấy cảnh này.
Cô thấy Lục Khiêm nhìn Ôn Noãn chăm chú, trong mắt đều là yêu thương, tuy đây là tình cảm giữa người lớn và lớp con cháu trong nhà... Nhưng cô ấy... Nhưng cô ấy nhớ rõ ông cũng từng nhìn cô ấy bằng ánh mắt như vậy.
Cô ấy biết mình không nên nghĩ thế, nhưng không khỏi cảm thấy chạnh lòng.
Ôn Noãn là phụ nữ, có trực giác vô cùng nhạy bén, cô đã nhận ra những suy nghĩ kì lạ kia của Minh Châu.
Cô cười nhạt rời đi.
Cô nghĩ, những người có tình cảm sẽ lại về với nhau.
Buổi công chiếu sớm bắt đầu.
Ôn Noấn ngồi xuống, một lát sau cô Hồ đi tới ngồi cạnh cô.
Mắt cô Hồ đỏ lên.
Dưới ánh đèn mờ, cô ta nhẹ giọng nói nhỏ: "Ôn Noãn, thật ra cho đến hôm nay, tôi vẫn chưa phục, tôi vậy mà lại thua dưới tay một cô nhóc choi choi chưa trưởng thành, nhưng hôm nay nhìn thấy dáng vẻ kia của Lục Khiêm, tôi mới biết tôi sẽ không bao giờ có thể vượt qua Minh Châu!
Bởi vì tôi chưa từng thấy Lục Khiêm như vậy, buông bỏ tất cả tự tôn kiêu ngạo, chỉ để theo sau một người phụ nữ.
Ôn Noãn vỗ nhẹ tay cô ta, ân cần nói: 'Bây giờ cô cũng rất tốt mà." Cô Hồ thả lỏng hơn một chút. Đúng vậy, gia đình bây giờ của cô ta rất mỹ mãn cơ mà.
Mặc dù trước đây chồng cô ta từng chơi bời lăng nhăng, nhưng giờ đây anh ấy lại cực kỳ săn sóc quan tâm cô ta, bé con cũng rất hoạt bát đáng yêu.
Còn gì chưa đủ nữa sao?
Bộ phim này là một bộ phim nghệ thuật kinh phí thấp, cô Hồ là nhân vật chính nên thường xuyên lên sân khấu.
Nổi bật dưới ánh đèn sân khấu! Người dẫn chương trình được nhà họ Tư mời không biết đối nhân xử thế, giờ phút này còn nhắc đến bức ảnh của cô ta và Lục Khiêm, trêu chọc nói: "Ngài Lục
đã đến đây ủng hộ buổi công chiếu của cô Hồ, không biết cô cảm thấy thế nào?”
Cô Hồ đã làm trong ngành này đã lâu, đương nhiên biết cách xử lý tình huống này.
Đúng là tên khôn lỏi!
Cô ta nhận lấy micro, hai mắt sáng trong: "Anh hỏi như thế sẽ làm chồng tôi giận đấy! Hơn nữa anh Lục cũng có người thương, không nên để người khác có những hiểu lầm không đáng có đâu nha."
Người dẫn chương trình liên tục xin lỗi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!