Bọn nhỏ tự do chơi đùa, hai vợ chồng Hoắc Minh lên tầng.
Hai người họ không thích để người giúp việc vào dọn dẹp phòng riêng của mình, phần lớn đều tự làm.
Ôn Noãn đang mang thai, cơ thể nặng nề, Hoắc Minh sắp xếp lại hành lý. Ôn Noấn cảm nhận được sự quan tâm của anh.
Vốn cô định nghỉ ngơi, nhưng lại không ngủ được, cuối cùng vẫn đến phòng thay đồ, ôm lấy eo anh từ phía sau.
Hoặc Minh hơi giật mình.
Sau đó anh liền cười: “Cho dù anh rất đẹp trai nhưng bà Hoắc cũng nên kiềm chế một chút chứ.”
Ôn noãn không thèm so đo với anh.
Cô dịu dàng áp sát vào lưng anh, khe khẽ thì thầm: “Hoắc Minh, anh tốt quá!”
Trong lòng Hoắc Minh mềm mại.
Anh học theo dáng vẻ của cô, nói nhỏ: “Anh nói rồi mà, anh phải làm một người chồng tốt, người bố tốt! Hơn nữa khi làm những chuyện này anh cũng rất thoải mái.”
Ôn Noãn buồn bã cười.
€ô nhớ lại lúc bọn họ mới quen nhau, thỉnh thoảng anh còn rất thích ra ngoài xã giao.
Mặc dù không dính dáng gì đến phụ nữ nhưng những trò từng chơi cũng không ít.
Đúng lúc tình cảm đang dần lan tràn, người giúp việc gõ cửa: “Bà chủ, có bà Tùy Vân đến, nói muốn gặp cô!”
Ôn Noãn cao giọng: “Tôi biết rồi!”
Cô thong thả bước đến trước mặt Hoắc minh, dịu dàng nói: “Em ra tiếp khách!”
Cô đang định đi thì Hoắc Minh đã bắt lấy cánh tay cô.
Anh nhẹ nhàng kéo cô vào lồng ngực mình, khuôn mặt anh tuấn hơi mất tự nhiên: “Là mẹ của Cố Vân Phàm đúng không! Ông Noãn, mặc dù biết em làm vì cậu, nhưng anh vẫn hơi ghenl”
Ôn Noãn và anh làm vợ chồng đã lâu, đã hiểu rõ anh.
Cô khẽ vuốt ve cánh tay anh, dịu dàng nói: “Ngoài vì cậu, chẳng lẽ không phải em còn vì Minh Châu sao?”
Ông Cố muốn bám vào nhà họ Hoắc.
Cô lại muốn dự án trong tay ông Cố.
Tính đi tính lại, chẳng qua chỉ là muốn con đường dẫn đến thành công của Lục Khiêm ngắn đi một chút mà thôi.
Đương nhiên cũng tốt hơn cho Minh Châu.
Hoäc Minh im lặng chăm chú nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm, thực ra cũng không ghen tới mức đó, thế nhưng anh cứ thích thể hiện với Ôn Noãn, sau đó cô sẽ an ủi anh.
Anh thích cô quan tâm anh như vậy.
Hoắc Minh không nói tiếng nào.
Ôn Noãn đoán được anh đang nghĩ gì, nhón chân lên hôn lên môi anh, cười nhẹ: “Con cũng có vài đứa rồi mà anh còn như vậy...”
Hoắc Minh ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, kéo dài nụ hôn này. Vừa thắm thiết vừa nhẹ nhàng. Hôn đủ rồi, cuối cùng anh cũng đồng ý để cô xuống tầng.