Người bên dưới đã bắt đầu bàn tán xôn xao: “Hóa ra là do Leo đích thân chế tác, thật là hiếm có.”
“Vậy chẳng phải giá cả sẽ thật xa xỉ hay sao? Không biết ai là người có thể giành được nó đây?”
Con mèo này do Thư Tình tự tay xỏ từng đường kim mũi chỉ may nên, cô khá yêu thích nó nên định mua lại nó mang về.
Giọng người dẫn chương trình lại lần nữa vang lên: “Giá khởi điểm của chú mèo này là một trăm vạn, mỗi lần tăng giá không được dưới mười vạn, đấu giá bắt đầu.”
Câu nói vừa dứt liền có người cất giọng hô giá: “120 vạn.”
“150 vạn!”
“200 vạn!”
…
Mức giá gia tăng một cách chóng mặt, chẳng mấy chốc đã lên đến năm trăm vạn.
“Giá hiện giờ đang là năm trăm vạn, còn ai ra giá cao hơn nữa không?” Giọng nói vang dội của người dẫn chương trình lại vang lên.
Thư Tình nhếch môi, giơ thẻ lên và nói: “Tôi trả một ngàn vạn.”
Giọng người dẫn chương trình cao hơn một chút: “Cô gái này ra giá một ngàn vạn, xin hỏi còn ai…”
Dẫn chương trình còn chưa nói xong thì Từ Uyển Nhi đã giơ cao tấm thẻ của mình lên: “Tôi trả 1200 vạn!”
Từ Uyển Nhi liếc xéo Thư Tình, thật ra vốn dĩ cô ta không định tranh con mèo này, nhưng chỉ cần là những thứ Thư Tình muốn có thì cô ta đều phải chiếm được!
Nhận lấy ánh mắt khiêu khích của Từ Uyển Nhi, Thư Tình cười khẩy, lại lần nữa giơ thẻ: “1500 vạn!”
1500 vạn!
Ánh mắt Từ Uyển Nhi nhìn về phía Thư Tình càng thêm khinh thường!
Cái đồ nhà quê Thư Tình này sao mà có nhiều tiền như vậy được, chắc chắn đều là dựa vào quyến rũ hết người này đến người khác!
Lần này tám phần là tiêu tiền của Hoắc Vân Thành!
Từ Uyển Nhi lại ngó nghiêng xung quanh nhưng vẫn chẳng tháy Hoắc Vân Thành đâu.
Từ Uyển Nhi đứng lên, đi về phía Thư Tình, kiêu ngạo châm chọc: “Thư Tình, cô phung phí nhiều tiền của Hoắc Vân Thành như vậy chỉ để mua một