Thư Tình ngừng lại công việc trong tay, đứng lên hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Bảo vệ thở hồng hộc nói: “Trước cửa lớn có mấy người tới nói là đeo đồ trang sức trong bộ sưu tập “Băng và Lửa” của chúng ta bị trúng độc, nhất định đòi gặp cô bằng được, nói là muốn đòi lời giải thích, bọn họ còn gọi tới mấy phóng viên.” Advertisement
Trúng độc?
Tất cả mọi người hai mắt nhìn nhau, các bước sản xuất “Băng và Lửa” đều trải qua các khâu kiểm tra nghiêm ngặt, đeo vào sao có thể bị trúng độc được chứ?
Thư Tình hắng giọng, lạnh lùng nói: “Để tôi ra xem xem chuyện gì xảy ra.”
Bảo vệ đi theo sau Thư Tình ra tới cửa chính.
Chỉ thấy một đám người đang vây quanh trước cửa, còn có rất nhiều phóng viên đem theo camera.
Thấy Thư Tình đi ra, một người đàn ông chỉ về phía cô, lớn tiếng nói: “Là cô ta, chính là cô ta, tôi đã thấy cô ta trên tivi, cô ta là Thư Tình, là người phụ trách hạng mục Băng và Lửa.”
Một đám người bao vây Thư Tình lại.
“Xảy ra chuyệ gì?” Thư Tình nhíu mày hỏi.
Các phóng viên tranh nhau phỏng vấn Thư Tình, “Thư tiểu thư, xin hỏi liên quan tới việc có người tố cáo tài liệu sản xuất bộ sưu tập Băng và Lửa của Hoắc Thị các vị không đạt yêu cầu, có chứa nguyên tố phóng xạ, cô có thái độ ra sao?”
“Thư tiểu thư, xin hỏi có phải Hoắc Thị vì tiết kiệm chi phí sản xuất mà bớt xén nguyên liệu, sử dụng vật liệu có chứa nguyên tố phóng xạ nên mới dẫn tới có người đeo đồ trang sức trong bộ sưu tập này bị trúng độc là thật hay chăng?”
Hết người này đến người kia đặt câu hỏi với Thư Tình, cô hít sâu một hơi.
Đồ trang sức trong bộ sưu tập “Băng và Lửa” có chứa nguyên tố phóng xạ?
Điều này sao có thể xảy ra chứ?
Nguyên vật liệu Hoắc Thị sử dụng đều được kiểm định nghiêm ngặt, căn bản sẽ không xảy ra sai sót chí mạng này.
Trừ khi có người cố ý hãm hại.
Nhưng hiện tại rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Thư Tình vẫn chưa rõ lắm, hết thảy đều phải đợi sau khi điều tra cặn kẽ mới biết.
Vẻ mặt cô thản nhiên, lạnh nhạt nói: “Xin mọi người im lặng một chút, sản phẩm của Hoắc Thị chúng tôi đều trải qua quá trình kiểm định nghiêm ngặt, xác nhận đạt chuẩn mới có thể bán ra, tuyệt đối không có khả năng chứa nguyên tố phóng xạ, tôi tin rằng đây là một sự hiểu lầm.”
“Hiểu lầm?” Một phụ nữ trung tuổi ăn mặc sang trọng hợp mốt đi tới trước mặt Thư Tình, “Sau khi chị tôi mua dây chuyền “Băng và Lửa” về đeo thì bị trúng độc, bây giờ vẫn còn đang nằm trong viện, bác sĩ nói chậm thêm mấy ngày là không còn mạng nữa rồi! Sao có thể là hiểu lầm kia chứ?”
“Thưa cô, chị cô trúng độc có thể là bởi vì nhiều nguyên nhân khác nhau, chưa chắc đã có quan hệ gì với sản phẩm của công ty chúng tôi.” Thư Tình lạnh lùng nói.
“Đương nhiên là có liên quan tới các người!” Người phụ nữ trung niên mặt đầy phẫn nộ, “Bác sĩ đã làm kiểm tra cho chị tôi, nguyên nhân là bởi vì nhiễm độc phóng xạ, ngọn nguồn chính là sợi dây chuyền trong bộ sưu tập “Băng và Lửa”! Chỗ tôi có kết quả kiểm tra đo lường chứng minh dây chuyền của các người có nguyên tố phóng xạ!”
Người đàn ông đứng bên cạnh người phụ nữ trung niên cầm một xấp giấy, “Mọi người đến đây xem, đây là bản sao kết quả xét nghiệm, mặt trên ghi rõ rành rành, dây chuyền Hoắc Thị chứa nguyên tố phóng xạ dẫn tới trúng độc, nghiêm trọng có thể gây tử vong! Chúng tôi bỏ ra nhiều tiền như vậy để mua châu báu của Hoắc Thị, kết quả lại trúng độc nằm viện! Hoắc Thị lấy giả làm thật, che giấu lương tâm kiếm tiền, không được chết tử tế!”
“Đúng vậy, chuyện hôm nay chúng tôi nhất định phải đòi được một lời giải thích!” Người phụ nữ trung niên và người đàn ông kẻ xướng người họa.
Thư Tình nhìn thoáng qua kết quả giám định người đàn ông đang cầm trong tay, trong lúc nhất thời cũng khó phân biệt được thật giả, hiện tại việc cần làm nhất chính là cần phải tra rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.