Hoắc Vân Thành hơi buồn phiền, anh gọi điện cho Thư Tình, nhưng lại khóa máy.
“Tổng giám đốc Hoắc, cuộc họp chiều nay sắp bắt đầu rồi ạ.” Lâm Nham Phong nhắc nhở.
“Tôi biết rồi.” Hoắc Vân Thành đi vào phòng họp với vẻ không yên lòng, chủ đề của cuộc họp hôm nay là báo cáo hàng tháng của các bộ phận.
Advertisement
Người phụ trách của mỗi bộ phận bắt đầu báo cáo tiến triển của tháng này với Hoắc Vân Thành.
Hoắc Vân Thành ngồi trước bàn họp, sắc mặt lạnh lùng, toàn thân toát ra khí lạnh khiến không khí trong phòng họp có chút nghiêm nghị.
Đột nhiên, Hoắc Vân Thành nhận được tin nhắn nặc danh, anh tiện tay mở ra xem, là một tấm ảnh.
Trong ảnh là một nam một nữ, tuy chụp rất mờ, nhưng Hoắc Vân Thành vẫn nhận ra ngay, người phụ nữ kia là Thư Tình.
Ngày chụp là hôm nay.
Sắc mặt Hoắc Vân Thành lập tức u ám, anh híp mắt, nhìn kỹ lại.
Không sai, là Thư Tình.
Mà người đàn ông đối diện Thư Tình hơi quen mắt, hình như là Thẩm Tuấn Ngôn.
Thư Tình và Thẩm Tuấn Ngôn ở cạnh nhau?
Chẳng phải hôm qua cô đã nói, bất kể là Lâm Nam hay Thẩm Tuấn Ngôn, đều không có quan hệ gì với cô hay sao?
Vậy tại sao hôm nay lại gấp không chờ nổi, mới sáng sớm đã ra ngoài gặp Thẩm Tuấn Ngôn rồi?
Hơn nữa...thoạt nhìn tư thế của hai người hình như rất thân mật.
Hoắc Vân Thành buồn bực kéo và vạt, vứt lại quản lý cấp cao trong phòng, đen mặt ra khỏi phòng họp.
Anh lại gọi điện cho Thư Tình, vẫn khóa máy...
Ra khỏi phòng hợp với tâm trạng phiền muộn, Hoắc Vân Thành vừa chuẩn bị cho người điều tra tấm ảnh kia chụp ở đâu, đã trông thấy bóng dáng quen thuộc đang đi đến trước mặt.
Thư Tình?
Hoắc Vân Thành nhanh chóng bước lên, xụ mặt: “Thư Tình, em đi theo tôi.”
Thư Tình vừa về công ty để tăng ca, còn chưa đến bộ phận thiết kế, đã gặp Hoắc Vân Thành.
Một luồng áp lực ập đến, Thư Tình cảm giác được, tâm trạng của Hoắc Vân Thành lúc này rất tệ.
Cô lặng lẽ đi theo sau lưng Hoắc Vân Thành, đến phòng làm việc tổng giám đốc.
“Tại sao lại không nghe điện thoại?” Gương mặt điển trai của Hoắc Vân Thành căng chặt, từ trên cao nhìn xuống Thư Tình.