Chương 13:
“Nếu gấp vậy sao cô không đưa cho tôi sớm hơn?”
Advertisement
Hạ Tinh Tinh lời lẽ tự nhiên nói: “Kế hoạch ban đầu có sự thay đổi, tôi cũng là vừa nhận được lệnh từ trên xuống, những tình huống khẩn cấp như vậy trong công việc đều là chuyện bình thường, thái độ phàn nàn của cô như vậy là sao? Thư Tình, mặc dù cô là vị hôn thê của Hoắc tổng nhưng nếu đã vào làm việc trong công ty, tôi nghĩ cô nên hoàn thành tốt trách nhiệm của mình mới phải chứ?”
Thư Tình sao lại không biết tính toán trong lòng Hạ Tinh Tinh nhưng nếu đã đến đây thì tất nhiên phải làm những việc cần làm rồi.
“Đương nhiên.”
Dứt lời, Thư Tình ngồi xuống, lật xem tài liệu.
Hạ Tinh Tinh nở nụ cười đắc ý, thật ra cô đã nhận được thông báo của cấp trên từ sáng, chỉ là cố ý bây giờ mới nói cho Thư Tình, ngoài ra nhân viên kia nghỉ phép cũng là do cô cố tình chủ động cho phép.
Đống tài liệu này nếu mà không tăng ca đến mười giờ chắc chắn sẽ không xong, e là Thư Tình hôm nay không hoàn thành kịp rồi, còn thêm cả đau lưng mỏi eo nữa.
“Nhớ đó, nhất định phải kiểm tra đối chiếu kỹ càng không được có bất kỳ sai sót nào, chỉ cần sai một con số thôi cũng khiến cho dữ liệu cuối cùng bị sai lệch đó.”
Thư Tình bực bội liếc Hạ Tinh Tinh: “Còn gì nữa không? Nói luôn đi.”
“Không có.”
“Không có thì mời đi chỗ khác, không có việc gì làm hả?”
Bị Thư Tình thái độ trước mặt nhiều nhân viên như vậy, Hạ Tinh Tinh cảm thấy mặt mũi mình mất hết.
Cho dù Thư Tình là vị hôn thê của Hoắc tổng nhưng cô chỉ là một thư ký cỏn con, cô ta lại còn là Trưởng ban thư ký, vậy mà cô dám vô lễ với cô ta như vậy.
Cái đồ nhà quê thì có gì mà kiêu ngạo, cô ta không thể nào chịu nổi dáng vẻ kiêu căng ngạo mạn của Thư Tình.
Hạ Tinh Tinh trừng mắt liếc Thư Tình một cái, xoay người rời đi.
Nhưng trong lòng lại mắng thầm: “Hừ! Cứ từ từ mà làm gì, không chỉ có nhiêu đó thôi đâu, còn nhiều việc khác đang chờ cô đó! Loại người như cô đừng hòng có ai thèm giúp đỡ!”
Thư Tình sắp xếp lại tài liệu, cô có trí nhớ rất tốt, có thể nói nhìn một lần là không thể quên được, sau khi nắm sơ lược nội dung tài liệu, cũng hình dung được đại khái mình cần phải làm những gì rồi mới bắt đầu nhập chúng vào.
Quá trình có chút phức tạp nhưng đối với cô mà nói cũng không khó khăn, tập trung vào việc, tốc độ càng ngày càng nhanh.
m thanh bàn phím từ chỗ cô nhanh chóng thu hút sự chú ý của các đồng nghiệp khác, nhỏ giọng thì thầm:
“Nhìn tốc độ gõ chữ của cô ấy nhanh chưa kìa, tôi cứ nghĩ là tôi đã nhanh lắm rồi nhưng cô ấy còn hơn nữa.”
“Vốn tưởng rằng ở nông thôn lên không rành mấy thứ này chứ, không ngờ tới bắt tay vào làm lại thành thạo như vậy.”
“Đúng rồi, công việc sáng nay cô ấy làm cũng rất năng suất. Xem ra tuy là ở nông thôn đến nhưng cũng không phải là kẻ quê mùa không biết gì, nếu không cũng đã không thành vị hôn thê của Hoắc tổng rồi. Dù sao cũng là do đích thân Hoắc lão gia tử lựa chọn ra, hẳn là sẽ không lầm được.”
“Như vậy thì đã sao? Cô không thấy Hoắc tổng không thèm để ý gì đến cô ta hả? Rồi cô ta cũng sẽ tự động rời khỏi đây thôi, mới vào mà cô ta đã đắc tội Trưởng ban thư ký, bị cố tình làm khó dễ như thế này không biết cô ta sẽ trụ được bao lâu.”
“Hừ, mặc kệ đi, cũng không liên quan đến chúng ta, không chừng lại rước thêm họa vào thân thì khổ…”
“…”