Nhận được sự chắc chắn của Bạch Ngọc Kiều cậu mặc dù không mấy tin tưởng nhưng cũng quyết định nghe theo chị dâu lần này, dù sao 10% cổ phần Hoắc Gia đấy phải qua tay Hoắc Thanh Vũ mới có thể lấy được đồng nghĩa với việc người bị gài bẫy chính là tên không biết trái phải kia.
“Được thôi, nghe theo Kha Tổng tôi liền lấy 10% cổ phần ra làm tiền cược.”
Kha Tống thấy Hoắc Hy Hiện đã rơi vào cái bẫy do lão đề ra tâm tư lại càng thêm lớn mật, từ sau lưng hắn là một tay đua nổi tiếng bước ra đứng trước mặt cậu.
“Chào Hoắc Nhị Thiếu, tôi là Quason tay đua của bên Kha Tổng. Không biết ngài muốn cử ai ra?”
Hoắc Hy Hiện nhướng mày khó chịu, có lẽ cậu cũng hiểu vì sao tên Kha Tống này lại cố muốn cậu chấp nhận cá cược với hắn rồi.
Một cánh tay vỗ lên vai của cậu, Bạch Ngọc Kiều tiến lên đứng trước mặt Quason đưa tay.
“Chào anh, tôi sẽ là tay đua đấu với anh.”
Hoắc Hy Hiện há hốc mồm nhìn cô chị dâu này của mình với ánh mắt ngờ vực, đến cuối nhận được ánh mắt tự tin của cô thâm tâm cậu cũng dừng đánh trống lo lắng.
Nhưng nếu anh trai mà biết cậu dẫn chị dâu đến đây mà còn để cho cô ấy đua xe cá cược thì có mà hắn đè cậu ra lột da trút xương mất.
Không lâu sau, Bạch Ngọc Kiều cùng Quason đi xuống sân thi đấu mặc vào bộ đồng phục đặc biệt rồi ngồi vào một chiếc xe thể thao mà bản thân ăn ý nhất.
“Sau đây là cuộc thi đấu giữa hai tuyển thủ là Quason và một quý cô xinh đẹp, không biết ai sẽ thắng đây?”
Tiếng còi hiệu cũng bắt đầu vang lên, hai chiếc xe thể thao bên dưới cũng đã bắt đầu khỏi đồng.
Tiếng còi ra hiệu bắt đầu cũng là lúc hai chiếc xe được phóng nhanh trên đường đua, đi một đoạn thấy rõ chiếc xe của Bạch Ngọc Kiều đã tụt lại đằng sau một ít.
Cả hai xe đang có một độ chênh lệch về khoảng cách rất lớn, Bạch Ngọc Kiều lúc này thả lỏng cơ thể nhìn chiếc xe đang dần bỏ xa mình, cô nhấn chân ga tăng tốc.
Đến một đoạn cua gắt Quason cũng vì vậy mà giảm tốc lại, khác với hắn Bạch Ngọc Kiều vẫn duy trì mức chân ga ổn định cho đến lúc cua thì đột ngột chiếc xe phóng nhanh với vận tốc là 120km/giờ khiến nhiều người đang xem cũng hoảng hốt.
Hoắc Hy Hiện một bên ở trên khán đài xem cuộc đùa, trái tim cậu như bị trêu đùa mà đập lên đập xuống vì lo sợ. Nhất là chiếc xe của cô đột ngột tăng tốc ở khúc cua, Hoắc Hy Hiện thở phào nhẹ nhõm vì Bạch Ngọc Kiều đã thành công vượt qua khúc cua đó và bỏ xa Quason một đoạn khá dài.
“Chậc… Xem ra Quason đã vượt xa cô ta rồi.”
Kha Tống vẻ mặt đắc ý, nhìn chiếc xe Bạch Ngọc Kiều đang chạy cảm thán.
Có lẽ lão không hề để ý ban đầu ai là người lái chiếc xe này rồi chăng, Kha Tống rất tự tin nhưng lại bị chính sự tự tin đó cắn cho một cái đau đớn…
“Hoắc Hy Hiện, cậu sao lại ở cái chỗ đua xe này?”
Giọng nói quen thuộc cất lên ngay lập tức khiến cậu cứng người, động tác cứng ngắc nhìn ra phía cửa thì thấy gương mặt Hoắc Thanh Vũ đã đứng ở đó.
Hoắc Hy Hiện cười cười hỏi: “Anh trai đấy à? Sao hôm nay anh lại đến đây thế? Có việc kiếm em sao?”
“Không rảnh mà đi kiếm chú, tôi nghe quản gia nói chú dẫn vợ tôi đi chơi. Thư ký kiếm mãi mới thấy chú đang ở đây, vậy bây giờ chú thử nói xem! Chị dâu chú ở đâu?”
Hoắc Hy Hiện mồ hôi rơi lã chã bỏ mặt Kha Tống đang đứng ở đó xem kịch hay trực tiếp dìu Hoắc Thanh Vũ ngồi xuống ghế, bộ dáng nịnh hót đấm vai cho hắn.
Ngay cả Hoắc Thanh Vũ vì thái độ nhiệt tình này của em trai mà chán ghét vô cùng, mỗi lần như này thằng nhóc con này hẳn phải muốn hắn tha thứ gì đó.
Chợt nhận ra điều gì hắn quay lại nhìn cậu: “Có phải chú dụ dỗ vợ của anh chú làm chuyện gì đúng không?”
Nhận thấy ánh mắt chột dạ của Hoắc Hy Hiện nhìn về phía cuộc đua xe thì Hoắc Thanh Vũ sắc mặt thay đổi, gương mặt hiện rõ sự tức giận nhìn xuống. Nhưng ngoại trừ hai chiếc xe đang đua nhau ra thì hắn chẳng thấy hình bóng của cô đâu cả, một lần nữa nhìn lên Hoắc Hy Hiện.
Gương mặt chột dạ của cậu hiện rõ,ánh mắt cố né tránh đi sự dò hỏi của hắn và rồi có ý định chuồn thì lại nhanh chóng bị hắn bắt lại. Lôi cổ áo của tên nhóc kia lại, hắn gương mặt không còn đủ kiên nhẫn.
“Chị dâu cậu đâu?”
Chưa kịp để Hoắc Hy Hiện trả lời câu hỏi của hắn thì tiếng kết thúc bên dưới vang lên, chiếc xe của Bạch Ngọc Kiều về đầu tiên, trong tiếng hò reo của khán giả cô cởi mũ bảo hộ xuống rồi bước xuống xe thể thao nọ.
Hoắc Thanh Vũ một màn đã nhìn rõ liền trừng mắt nhìn cậu em trai mình rồi thả cổ áo cậu ra: “Chú mau chóng giải quyết đống này đi, vợ anh mà bị sao chú cẩn thận đó.”
Hoắc Hy Hiện ngậm ngùi gật đầu nhíu mày nhìn anh trai đáng ghét này, em trai hắn ở đây sao lại không hỏi han mà mồm miệng cứ luôn nhắc đến vợ hắn là sao.
Thở dài một hơi Hoắc Hy Hiện nhìn Kha Tống đang ngỡ ngàng nhìn xuống cuộc thi, miệng khẽ cong lên một đường bán nguyệt.
“Kha Tổng! Chúng ta bây giờ có lẽ nên thực hiện cá cược đi nhỉ?”
Kha Tống gương mặt đã tái nhợt nhìn nụ cười ranh mãnh của cậu, lão thế mà lại chính tay rơi vào cái bẫy tự mình sắp đặt như thế.
Xem như lần này lão không xong rồi, từ một Kha Tổng có tăm tiếng nhỏ mà giờ đây lại mất hết, thật tiếc cho một kẻ đầy tham lam.
Trở lại chỗ Bạch Ngọc Kiều, sau một trận thi đấu sảng khoái cuối cùng cô cũng thỏa mãn, cũng đã lâu rồi không chạm vào xe đua, đúng là khiến tinh thần phấn chấn lên nhiều.
Thật chất ở cái hồi đi học Bạch Ngọc Kiều thay vì là một học bá thì cô lại quyết định cùng đám bạn đua xe và lập một hội đua xe thi đấu toàn quốc gia, giành được bao nhiêu giải thưởng lớn nhỏ rồi lại tan rã đường ai nấy đi.
Quăng chiếc mũ bảo hộ sang một bên Bạch Ngọc Kiểu hít thở cảm giác tươi mới lâu rồi mới trở lại ở nơi đây, hai mắt có chút lưu luyến nhìn con xe thể thao trước mặt.
Vẫn là kiểu dáng đó nhưng cuối cùng vẫn không phải con xe đã đồng hành cùng mình mấy năm trước.
Hồi ức tràn về như một cơn gió lướt qua rồi lại được giấu vào bên trong sâu thăm của đại não, nhưng ngay lập tức cô lại bị chặn nguồn suy nghĩ lại, cầm chiếc chìa khóa xe thể thao trước mắt Bạch Ngọc Kiều nhìn quản lý rồi chỉ chiếc xe màu đỏ trước mặt.
“Tôi muốn mua lại chiếc xe này, bao nhiêu tôi cũng trả.”
Đưa một tấm thẻ đen cho quản lý, vẻ mặt của quản lý liền như nhảy vào một hố vàng, vội vã chạy vào trong đưa hợp đồng mua xe cho Bạch Ngọc Kiều rồi trực tiếp giao xe của cô quản lý.
Chưa kịp vui vẻ bên bé yêu mới của mình được một lúc, vào thời điểm Bạch Ngọc Kiều dự tính rời đi liền bị một cánh tay to lớn kéo lại, thời khắc này cô bỗng trở nên rụt rè đi hẳn. Chính cảm giác của cô đã nói với bản thân hãy bình tĩnh.
Quay trở người lại Bạch Ngọc Kiều ngạc nhiên nhìn nam nhân trước trước mặt không ai khác chính là Hoắc Thanh Vũ, gương mặt hắn trông đen nghịt có lẽ là đang tức giận lắm.
“Em thế mà lại dám đi đến đây với nó, đã thế còn tham gia đua xe?”