Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Hoắc Thiếu Ngạo Kiều: Tình Yêu Không Trọn Vẹn ( H+ )

Sau một đoạn đường chiếc xe của cả hai đã dừng lại ở một căn biệt thự lớn nằm ở bên ngoài ngoại ô, căn biệt thự được trang trí và thiết kế một cách xa hoa đúng như các bậc quý tộc ngày xưa.

Hầu hết các tượng đài được đặt trang trí trong sân trước đều làm từ đá quý đính kết lại.

Vẻ hào nhoáng của bên ngoài cũng không chỉ có vậy, nơi nơi đều được bảo vệ canh trừng nghiêm ngặt.

Hoắc Thanh Vũ nắm tay cô kéo vào bên trong cùng mình, vừa đi hắn vừa liếc mắt nhìn cô vợ bé nhỏ của mình vẫn đang ngơ ngác nhìn các nội thất xung quanh căn nhà.

Mặc dù nó mang vẻ đẹp hào nhoáng cỡ nào cũng chẳng rửa sạch được những giá trị lịch sử gia tộc của nó, gia tộc giàu sang nhưng lại mang đến bao nhiêu tâm cơ, bao nhiêu nguy hiểm.

Với người con gái trước mắt hắn không thể nào để cô biết được những thứ đáng sợ sau vẻ hào nhoáng, càng phải bảo vệ cô với tất cả những kẻ đang ở đây.

“Anh… chúng ta hiện tại sẽ đi đâu?”

Bạch Ngọc Kiều bỗng nhiên kéo nhẹ tay áo khiến hắn giật mình thoát khỏi suy nghĩ, cúi đầu nhìn người con gái nhỏ bé đang níu tay áo trong tim bỗng chốc nhảy một nhịp.

Hoắc Thanh Vũ nghiêng mặt sang một bên đáp: "Chúng ta sẽ đến gặp ông nội.”

Nói rồi hắn xòe lòng bàn tay ra ngỏ ý muốn cô nắm lấy, Bạch Ngọc Kiều cũng mỉm cười không chần chừ nắm lấy bàn tay hắn để hắn dẫn đi.

“Đại Thiếu gia! Lão Gia Gia đang chờ người cùng với Nhị Phu Nhân và Tam Thiếu.”

Người hầu vừa nhắc đến đoạn sau hai mắt của hắn trợn tròn vẻ tức giận không thể giấu, bàn tay nắm lấy tay cô muốn nắm chặt nhưng lại không được… hắn lo sẽ làm cô đau.

“Chúng ta vào bên trong…”

Hoắc Thanh Vũ dẫn cô mở cửa bước vào bên trong, sau khi hắn cùng cô đi vào hạ nhân cũng đóng cửa lại cho gia đình chuẩn bị một trận đấu khẩu.

Hắn cùng Bạch Ngọc Kiều bước vào bên trong, vừa nhìn thấy Nhị Phu Nhân cùng Tam Thiếu gương mặt hắn trở nên khó chịu hơn hẳn. Nhưng dù như thế hắn vẫn không quên lễ tiết cùng Bạch Ngọc Kiều chào hỏi Lão Gia Gia.

“Chào ông.”

“Cháu chào ông.”

Đáp lại đứa cháu trai và cháu dâu của mình, ông chỉ mỉm cười gật đầu rồi nhìn về hai chiếc ghế trống bên tay phải của mình ngỏ ý muốn cả hai ngồi xuống.

Bạch Ngọc Kiều nhìn qua Hoắc Thanh Vũ, thấy hắn gật đầu rồi cô cũng cùng hắn ngồi xuống.

“Chà, cô con dâu này thấy mẹ chồng mà không chào sao? Chẳng lẽ Bạch Gia không biết dạy con sao?”

Thấy bà ta cất giọng nói mỉa mai, Bạch Ngọc Kiều gương mặt vẫn bình tĩnh nở một nụ cười đáp: “Vậy sao? Bây giờ con mới biết chồng con có một người mẹ thứ hai là dì đấy, con xin lỗi nha.”

Từ nghĩa thẳng thắng đâm chọt có ý tứ nói bà ta là vợ bé khiến Nhị Phu Nhân nhíu mày, tức giận nhưng lại chẳng dám bùng nổ khiến bà ta cắn răng nắm chặt chiếc quạt trên tay.

Con trai bà ta Hoắc Kiên thấy mẹ mình tức giận muốn phục thù liền mở miệng ra nói những lời công kích về phía hắn.

“Anh trai cũng đừng im như thế chứ, dù sao cũng là mẹ của chúng ta.”

Lão Gia Gia Hoắc Kiến Hoa nghe một lời của đứa cháu này gương mặt vui vẻ cũng không còn, chân mày nhíu lại nhìn phản ứng của Hoắc Thanh Vũ. Không nằm ngoài dự đoán của lão, Hoắc Thanh Vũ gân xanh cũng đã nổi lên mặt dự tính sẽ đáp trả ngay.

“Từ khi nào vợ bé được làm mẹ của Trưởng Tử vậy? Cậu cũng nên nhớ một đứa con riêng như cậu làm gì có tư cách dạy dỗ Trưởng Tử của gia tộc? Thấp hèn y như mẹ của cậu.”

Từng câu từng chữ hắn thốt ra đều trực tiếp đâm chọt vào điểm đau của Hoắc Kiên khiến hắn câm nín không dám đáp trả lại, đến Nhị Phu Nhân ngồi đó cũng bị đâm chọt dữ dội khiến bà ta không biết dấu mặt đi đâu. Nhưng riêng Hoắc Kiến Hoa, ông lại rất vừa ý với những lời đáp trả này của hắn, gương mặt mỉm cười hài lòng của ông khiến Hoắc Kiên ghen tị Hoắc Thanh Vũ không thôi. Đôi tay vô thức nắm chặt hướng ánh mắt hận thù về phía hắn.

Nhưng Hoắc Kiên liền vội thu ánh mắt lại, hắn không hề biết một lượt biểu cảm của hắn đã bị lão nhìn thấy, Bạch Ngọc Kiều còn nhìn thấy rõ hơn. Trong thâm tâm cô cũng đã bắt đầu ghim thẳng Hoắc Kiên vào danh sách đen cần diệt trừ cho Hoắc Thanh Vũ.

Với một người lão làng như Hoắc Kiến Hoa làm sau có thể không biết rõ được ý định của đứa cháu dâu này, kỳ thực ông công nhận một điều rằng vẻ ngoài của cô thật sự rất vô hại, thậm chí nhìn sơ còn không biết được rõ ràng. Nhưng cô gái trước mặt này rất thông minh và rất biết suy tính, lý do ông cho cháu cả kết hôn với cô vẫn mãi là một bí ẩn.

Ông thở dài đứng đến đi đến phái trước Hoắc Thanh Vũ, hai tay vỗ lên đôi vai vững trãi của hắn rồi tấm tắc khen: “Về là tốt, mọi chuyện trên công ty con làm rất tốt. Ta mong con có thể thoải mái hơn một chút.”

Nhận được sự quan tâm của toàn thể dòng họ cùng với ông nội của Hoắc Thanh Vũ khiến Hoắc Kiên ghen tị rất nhiều, thậm chí là muốn giết Hoắc Thanh Vũ chết quách đi cho xong. Chỉ vì hắn là con riêng sao? Mặc dù hắn không phấn đấu nhưng ít nhiều họ cũng cho hắn một chút cổ phần chứ.

Hoắc Kiên hắn á, là con riêng của Nhị Phu Nhân cùng người tình trước kia của mình mà sinh ra, cùng lúc đó cha của Hoắc Thanh Vũ cùng bà ta qua lại cuối cùng âm thầm cưới thêm bà ta vào nhà. Hoắc Kiên mới có thể được mang họ “Hoắc” nhưng điều quan trọng nhất là dòng chính của họ Hoắc sẽ có tên ba chữ còn hắn chỉ là con riêng nên tên chỉ được viết hai chữ.

Hoắc Kiên hắn không cam tâm, hắn muốn thừa kế Hoắc Gia mà ra tay giết chết Hoắc Thanh Lâm Nhị Thiếu Gia bây giờ trở ngại lớn nhất của hắn chính là Hoắc Thanh Vũ. Kẻ này không hề như Hoắc Thanh Lâm, anh ta là một người thông minh, tàn nhẫn, mỗi kế hoạch của hắn đều bị anh ta phá cho tan tành.

Không hổ là người thừa kế Hoắc Gia…

Trở về thực tại, Hoắc Thanh Vũ cùng Hoắc Kiến Hoa đã vào bên trong cùng nhau thảo luận về việc trên công ty chỉ còn Nhị Phu Nhân và Hoắc Kiên cùng Bạch Ngọc Kiều ở lại.

Khác với hai bọn họ cô lại ngồi uống trà, đôi mắt khó mà hiện rõ sự suy tính về hai người trước mặt.

Thấy cô chỉ còn một mình Hoắc Kiên đã lên tiếng: “Nghe nói Bạch Gia có một vị Đại Tiểu Thư được nhận nuôi và gả cho anh trai tôi, có lẽ là cô nhỉ? Lai lịch không rõ ràng thật khiến người ta kinh tởm.”

Nghe những lời mỉa mai của con trai mình Nhị Phu Nhân còn giơ quạt lên che miệng cười khinh một cái, đáp lại bọn họ Bạch Ngọc Kiều vẫn nhắm mắt hưởng thụ tách trà thơm ngon.

“Cậu có quyền nói tôi sao? Con nuôi còn đỡ hơn là đứa con riêng được thương hại mà cho mang họ Hoắc. Còn ở đó mà ra vẻ thiếu gia.”

Bị chế nhạo về xuất thân của mình Hoắc Kiên tức giận đập bàn tiến đến chỗ Bạch Ngọc Kiều hất ly trà trên tay cô xuống tạo nên một tiếng bể ly lớn, đối với tình huống này Bạch Ngọc Kiều lại không hề tức giận hay oan ức.

Cô nhướng mày nhìn kẻ gây chuyện trước mặt không khỏi có ánh mắt khinh thường nhìn đến, Hoắc Kiên trong cơn tức giận nhận thấy được ánh mắt của cô lại càng thêm giận mà đưa tay lên cao muốn trao cho cô một cái bạt tay cảnh cáo.

“Bộp”

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!