Chương 44
Cô toan cắn lưỡi tự sát!
Con xin lỗi mẹ, con không thể
gom đủ tiền phẫu thuật cho mẹ rồi!
Em rất tiếc, cậu bé năm xưa à, em
không thể chờ anh về lấy em được
nữa!
Trong thời khắc ngàn cân treo sợi
tóc!
“Am”
Đột nhiên, cửa của phòng tổng
thống bị đá mạnh ra.
“Chuyện gì thế hả?”
Đang lúc Quách Tuấn Hùng sắp
thành công rồi mà lại vậy nên gã tỏ vẻ
bực dọc, không biết là ai dám phá
hỏng chuyện tốt của mình.
Gã mới vừa quay lại.
Gã chỉ thấy một quả đấm lớn như
nồi đất không ngừng phóng to rồi nện
mạnh vào má của mình.
“Răng rắc!”
Xương sống mũi của Quách Tuấn
Hùng lập tức bị gãy lìa, máu tươi chảy
ào ạt.
“Á áát”
Gã ôm mặt và liên tục kêu la
thảm thiết: “Đau chết tôi rồi! Tân Vũ
Phong, sao lại là mày?”
Cách đó không xa.
Trong đôi mắt xinh đẹp của Lâm
Kiêu Như ánh lên vẻ trước nay chưa
có như thể người chết chìm thấy
được cây cỏ cứu mạng.
Không thể dùng bất cứ ngôn từ
nào để hình dung được sự kích động
trong lòng cô.
Tân Vũ Phong như một vị thần
bảo hộ của cô vậy!
Mỗi khi cô gặp phải nguy hiểm,
Tần Vũ Phong sẽ luôn xuất hiện.
Lúc này, Quách Tuấn Hùng cũng
bắt đầu hoàn hồn, cố nhịn đau hung
tợn nhìn chằm chằm vào Tần Vũ
Phong. Gã cắn răng nghiến lợi nói:
“Thằng khốn kiếp! Tao là cậu Quách
nhà giàu có đấy, cả nhà họ Lâm cũng
muốn lấy lòng nịnh nọt tao, mày…
mày lại dám đánh tao ư?”
“Tao không chỉ dám đánh mày
mà còn dám giết cả mày đấy!”
Dứt lời, Tân Vũ Phong sải bước đi
đến chỗ Quách Tuấn Hùng, tay phải
bóp cổ gã một cách hung ác, nhấc
bổng gã lên giữa không trung.
Sát khí ngút trời cuồn cuộn trào
dâng!
Trong ánh mắt của mọi người,
Quách Tuấn Hùng bị bóp cổ, hai chân
treo lơ lửng giữa trời.
Cảm giác đau đớn khôn cùng và
hít thở không thông khiến mặt gã
phình ra tạo thành màu gan heo, hai
tay gã quơ quào dữ dội nhưng không
có tác dụng gì.