Chương 1842
“Oanh!”
Đường Sương thay đổi vẻ mặt, không hề do dự chút nào lôi kéo Tần Vũ Phong: “Quỳ xuống!”
Tần Vũ Phong nhíu mày, mắt thấy những người ở đây từng người từng người tất cả đều quỳ xuống.
Tần Vũ Phong không muốn mình quá nổi bật liền ngồi xổm xuống ứng phó.
Nói ra thì anh ở trước mặt Hoàng Đế cũng chưa bao giờ cúi đầu khiến địa vị của mình trở nên thấp kém như thế này.
Nếu như không phải lần này anh nhất định phải che giấu thân phận thì chỉ sợ là ngay cả ngồi xổm Tần Vũ Phong cũng lười ngồi.
Trong lòng Tần Vũ Phong chậc chậc hai tiếng, ngay cả Hoàng Đế chân chính cũng không bắt anh phải quỳ xuống, ở trước mặt Ma Quân Cửu U anh lại ngồi xổm.
Cũng không biết cái người gọi là Ma Quân Cửu U này, phải giảm thọ bao nhiêu năm đây.
Anh phải giết Ma Quân Cửu U… Hay là nên giết Ma Quân Cửu U đây?
Đợi đến khi mọi người trở về ngồi vào chỗ, Tần Vũ Phong mới có cơ hội ngước mắt lên đối mặt với tên mà mọi người gọi là Ma Quân Cửu U .
Đương nhiên, người dám đối mặt với Ma Quân Cửu U lúc này, có lẽ chỉ có một mình Tần Vũ Phong, phần lớn mọi người đều khúm núm cúi đầu, không dám lên tiếng cũng không dám ngẩng đầu.
Xét cho cùng, về cơ bản đây chính là đỉnh cao của Ma
Môn, mọi người sợ sệt như vậy, cũng là điều bình thường.
Mặc dù Ma Quân Cửu U là một ma quân, nhưng trên thực tế, so với thân phận của mình là ma quân, Ma Quân Cửu U lại trông giống một người công tử nhẹ nhàng như ngọc, khuôn mặt trắng không có râu, ngược lại nhìn giống một thư sinh non kém.
Đương nhiên, nếu điệu bộ lúc trên sân khấu, nói là thư sinh phong lưu cũng không đủ.
Khi Ma Quân Cửu U ngồi xuống, bữa tiệc sinh nhật chính thức bắt đầu.
Mà điều đầu tiên khi bắt đầu, chính là người làm trong nhà nhận quà ở trước cửa, bắt đầu đọc danh sách quà tặng của ngày hôm nay.
Mặc dù Đương Sương bọn họ đến khá sớm, nhưng danh sách quà tặng lại đọc từ sau ra trước.
Ngay khi vừa mới đọc những người phía sau, mặc dù có không ít nguyên liệu của trời, báu vật của đất được dâng lên, nhưng phản ứng của Ma Quân Cửu U vẫn luôn rất bình thản, vẻ mặt lạnh lùng, cũng không có phản ứng gì, chỉ thỉnh thoảng khẽ gật đầu.
Mọi người trong Ma Môn ngồi ở phía dưới, hễ khi đọc xong món quà của ai, có thể nhận được cái gật đầu của Ma Quân Cửu U, đã muốn vênh mặt ưỡn ngực, nhận một chút chú ý từ mọi người
Nhưng không quá lâu, bọn họ liền biết rằng, cái gật đầu chấp thuận của ma quân, căn bản chẳng là gì cả.
Bởi vì danh sách quà tặng đã được đọc đến quà tặng của Đường Gia Bảo.
“Đường Gia Bảo đưa quà tặng mừng thọ lên, một tim sen máu nghìn năm!” Bên dưới trong chớp mắt đã trở lên náo động.
“Trời ơi, tim sen máu nghìn năm?”
“Thảo nào con nhỏ Đường Gia Bảo ngồi được vào vị trí cao như vậy!”
“Lần này, Đường Gia Bảo chính là người đã mất tiền đúng không?”
“Đây thực sự là…”
“Ríu rít cãi nhau, tiếp theo, chỉ sợ là danh tiếng của Đường Gia Bảo sẽ phất lên?”
“Đúng là số tốt.”
“Chuyện này với số tốt có liên quan gì, vẫn là con nhỏ Đường Gia bảo không cam lòng.”
“Trái lại mà nói.“
Bên dưới liên tục có những tiếng thảo luận, sắc mặt của Ma Quân Cửu U vẫn luôn bình thản, cũng lộ ra một chút vui mừng.
“Tốt tốt!”
Sự vui mừng khôn xiết hiện lên trên mặt của Ma Quân Cửu U, hắn nói tốt liên tiếp ba lần, đủ để thấy được lúc này Ma Quân Cửu U vui sướng đến cỡ nào!