CHƯƠNG 46
Dương Tiêu cũng không tức giận, hăn thâp giọng nói: “Em yên tâm, sau này anh sẽ không để cho chị em phải chịu bất kỳ uất ức nào, anh sẽ bảo vệ Mộc Tuyết thật kỹ!”
“Bảo vệ? Hừ!” Sự khinh thường trên mặt Đường Đường càng thêm nồng đậm.
Cô không thể ngờ rằng Dương Tiêu lại có thể vô liêm sĩ đến như vậy, bản thân vô dụng không nói, còn lấy bản thân mình ra để bốc phét.
Năm năm trở lại đây, chị Mộc Tuyết nhiều lần bị người khinh miệt, tên vô dụng này có lần nào đứng ra bảo vệ chị ấy? Nghĩ đến đây, Đường Đường tức đến mức hận không thể cắn chết người trước mặt.
Trong lòng Dương Tiêu không chút dao động, hắn biết Đường Đường làm những chuyện này cùng vì muốn tốt cho Đường Mộc Tuyết.
Hắn cũng biết, trong năm năm nay bởi vì sự ẩn nhẫn của bản thân đã gây ra cho Đường Mộc Tuyết vô số ủy khuất, tủi nhục; nếu so với những gì Đường Mộc Tuyết đã trải qua, những lời Đường Đường nói không tính là gì.
“Dương Tiêu!”
Đường Mộc Tuyết sau khi tan ca liền thay một bộ trang phục thoải mái hơn, lúc này cô đang mỉm cười bước đến.
Nhìn thấy trên mặt Đường Mộc Tuyết đều là ý cười, trong lòng Dương Tiêu vô cùng vui mừng, trước đây Đường Mộc Tuyết đối với hắn lúc nào cũng lạnh lùng; xem ra thái độ của Đường Mộc Tuyết dành cho hắn đã có thay đổi.
Nhìn trên mặt chị gái không có chút ghét bỏ Dương Tiêu, Đường Đường không thể ngờ được, có phải hay không chị gái đã chấp nhận tên phề vật này?
Nghĩ đến đây, Đường Đường gấp gáp nói: “Chị hai, chị không cần phải đối xử tốt với tên phế vật này, chửi hắn, ra sức mà chửi hắn!”
“Hắn ở nhà chúng ta ăn uống miễn phí năm năm nay, cũng vì hắn mà chị phải chịu biết bao nhiêu sự khinh thường, rõ ràng chị là thiên chi kiêu nữ vậy mà phải rơi vào bước đường này, toàn đều do tên vô dụng này!”
Đường Mộc Tuyết cười khổ, cô biết thành kiến em gái ruột của mình đối với Dương Tiêu vô cùng lớn, cô đành thấp giọng nói: “Sao em lại ăn nói như vậy với Dương Tiêu? Có biết không em phải kêu một tiếng anh rễ?”
“Anh rễ?” Đường Đường mặc mày cứng ngắt, sau đó khinh thường nói: “Muốn em gọi hắn là anh rẻ, thì ít ra hắn cũng phải cho em thấy hắn có đủ tư cách của một người anh rể! Hừ!”
Đường Mộc Tuyết khóc cười không được, cô nhìn sang Dương Tiêu, Dương Tiêu cũng chỉ nhún vai tỏ vẻ không vấn đề gì.
Đường Mộc Tuyết cũng không thể đem chuyện xảy ra hai ngày này kể ra hết một lần, nếu như bản thân cô có thể đem những chuyện này nói với Đường Đường; thì thái độ của em gái đối với Dương Tiêu chắc chắn sẽ có thay đổi lớn.
Nhưng Dương Tiêu tại sao lại không chịu nói ra? Đường Mộc Tuyết vô cùng không thể lý giải được, nhưng Dương Tiêu không nói, Đường Mộc Tuyết cũng không tiện hỏi.
An ủi Đường Đường sau đó Đường Mộc Tuyết có chút bối rồi đến trước mặt Dương Tiêu nói: “Tối hôm nay, em có một buỏi họp mặt bạn học, trước đây có vài lần họp mặt em đều không đi, nhưng lần này không đi không được. Cũng vừa hay hôm nay Đường Đường không cần phải lên lớp, hai người bọn em dự định sẽ đi trung tâm thương mại mua sắm quần áo, hay là…
anh cùng đi chúng với bọn em?”
Vừa dứt lời, trên khuôn mặt xinh đẹp của Đường Mộc Tuyết dần dần ửng đỏ.
Năm năm nay, đây là lần đầu tiên cô nói ra những lời như thế này.
Quả thật, trong năm năm nay, cô chưa từng một lần cùng Dương Tiêu dạo phố mua sắm.
“Được!” Trong lòng Dương Tiêu vui vẻ không ngừng.
Có thể cùng Đường Mộc Tuyết dạo phố mua sắm chính là việc mà Dương Tiêu cực kỳ mong chờ từ lâu, hiện tại cuối cùng đã thành hiện thực rồi.
Đường Đường mở to mắt ra nhìn, cô không thể tin được mà nhìn sang Đường Mộc Tuyết nói: “Chị, chị có có phát sốt chứ?
Chị có biết bản thân đang nói gì không?”
Cô thể cảm nhận rõ ràng, thái độ của người chị ruột này dành cho Dương Tiêu đã có thay đổi vô cùng lớn, không lẽ chị cô đã thích tên vô dụng này?
Ông trời ơi! Đường Đường thật sự không dám tưởng tượng tiếp.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!