CHƯƠNG 35
Đường Long không thể nào ngờ rằng, gia chủ Tống Gia Tống Công Minh thật sự đã đến đây.
Hắn vào làm cho Tập đoàn Microsoft Trung Nguyên chưa được ba ngày, đến mặt mũi Tống Công Minh như thế nào cũng chưa từng nhìn qua, đừng nói là được người ta coi trọng.
Đường Kiến Quốc mắt sáng ngời nhìn sang Đường Long nói: “Long Long, con không phải có quen với Tống gia chủ sao?
Không phải được ngươi ta xem trọng sao? Không nhanh bước lên giải thích một chút!”
“Không sail Nếu không thì chúng ta đi giải thích cũng được!”
Triệu Cầm gấp gáp nói.
Đường Long sợ đến mức đổ mồ hôi đầy người, gấp gáp nói: “Không cần! Để con đích thân đi nói chuyện với ngài ấy!”
Nếu như để Triệu Cầm bọn họ đi, chắc chắn sẽ bị lộ tẩy; một khi đã bị lộ, bản thân mát đi công việc chỉ là chuyện nhỏ, bị người Tống Gia ghi nhớ mới là chuyện lớn.
“Con trai, cố gắng nói chuyện với người ta.” Đường Kiến Nghiệp căng da đầu nói.
Ông không ngờ rằng vận may lại có thể xui xẻo đến như vậy, vậy mà lại có thể gặp người thật, nếu sớm biết như vậy, thì ông đã không bốc phét nhiều đến thế!
Đường Long căng da đầu bước đến trước mặt Tống Công Minh nịnh hót nói: “Tống tiên sinh, tôi là Đường Long, là tổ trưởng tổ ba bộ phận phát triển phần mềm của Tập đoàn Microsoft Trung Nguyên của ngài, hôm nay gia đình chúng tôi họp mặt, không biết ngài có thể nễ mặt đổi sang một giang phòng khác.
Tống Công Minh đánh giá Đường Long một lượt, khinh thường nói: “Nể mặt cậu? Cậu xem mình là gì?”
Nhìn thấy Tống Công Minh một chút mặt mũi cũng không, sắc mặt Đường Long trắng bệch.
“Đúng rồi, anh Long, anh không phải được Tống tiên sinh coi trọng không? Ngài ấy không phải muốn đem thiên kim tiểu thư Tống Gia gả cho anh hay sao, anh nhất định phải nói chuyện rõ ràng với ngài ấy!”, giây phút này Dương Tiêu đột nhiên từ đâu xuất hiện gấp gáp nói.
Nghe câu nói này của Dương Tiêu, Đường Long sợ đến mức muốn đi ra quần.
ÐĐM, Dương Tiêu cậu làm như vậy là hại chết tôi rồi!
“Cái gì? Còn có chuyện như vậy xảy ra? Là do ai nói?” Tống Công Minh đột nhiên nhíu mày nói.
“Là do anh ta nói!” Dương Tiêu chỉ về phía Đường Long.
Nét mặt Tống Công Minh càng thêm nghiêm trọng: “Tổ trưởng tỗ ba bộ phận phát triển phần mềm đúng không? Ngày mai anh không cần phải đến công ty đi làm nữa!”
Cảm nhận được hàn ý trên người Tống Công Minh, Đường Long cảm giác như sét đánh giữa trời quang, hai chân mềm xụi ngã xuống đắt.
h Tiêu đời, hắn biết, bản thân tuyệt đối tiêu đời rồi, tiền đồ rực rỡ của bản thân đã bị câu nói này của tên khốn Dương Tiêu hủy trong chớp mắt.
“Có chuyện gì vậy? Anh Long, tại sao anh không nói gì?”
Dương Tiêu kinh ngạc nói.
“Cậu im miệng cho tôi!” Đường Long sau lưng để từng đợt mồ hôi lạnh, lúc này trong lòng chỉ muốn bóp chết Dương Tiêu.
Tống Công Minh không nén được giận, ông quay sang nhìn giám đốc sảnh lạnh lùng nói: “Nhanh chóng tống cổ những kẻ kiêu căng ngạo mạn này ra ngoài cho tôi!”
“Vâng!” Giám đốc sảnh không dám đắc tội Tống Công Minh.
Bảo vệ nhanh chóng xuất hiện, áp giải một đám người Đường Gia tiến ra ngoài cửa.
“Có chuyện gì? Rốt cuộc có chuyện gì?” Hai người Triệu Cầm, Đường Kiến Quốc vẫn chưa rõ tình hình, hoảng hót hỏi.
Dương Tiêu không chút vội vàng nói: “Có một chuyện này…tôi vẫn chưa ăn no, cho tôi thời gian một phút!”
Khi nghe những lời này của Dương Tiêu, Tống Công Minh trong lòng có chút không vui Còn về phía hai cha con Đường Long, Đường Kiến Quốc hận không thể mắng Dương Tiêu đến đầu rơi máu chảy.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!