CHƯƠNG 32
Bởi vì Dương Tiêu, cả nhà bốn người bọn họ đều lâm vào cảnh trở thành trò cười trong mắt tất cả người khác, chỉ cần nhắc đến trong lòng Triệu Cầm có biết bao phần nộ.
Trừ tiệc gia đình Đường Gia, còn các buổi tụ tập lớn nhỏ khác bọn họ đều chưa bao giờ dẫn theo Dương Tiêu.
Nguyên nhân vô cùng đơn giản, chính là chê Dương Tiêu khiến bọn họ mất mặt.
Đường Mộc Tuyết không cách nào chịu đựng, vội vàng giải thích cho Dương Tiêu:”Mẹ, là con kêu Dương Tiêu đến!”
Lời này, càng khiến Triệu Cầm tức giận: “Mộc Tuyết, tên vô dụng này gây rối, con cũng học theo hắn sao? Con nếu không ngại, thì mẹ cũng ngại mắt mặt!”
“Mẹ!” Trong giọng nói của Đường Mộc Tuyết có xen chút cầu xin.
Người khác có thể không rõ, nhưng Đường Mộc Tuyết vô cùng rõ ràng, nếu không phải nhờ vào Dương Tiêu, e rằng bản thân đã sớm mắt việc.
Cô nhìn sang Dương Tiêu, lúc này trên khuôn mặt hắn mang nét cười sau đó lắc đầu, trong lòng Đường Mộc Tuyết cũng cảm thấy vô cùng bất lực, Dương Tiêu, tại sao anh không để bọn họ nhìn thấy một mặt khác của anh chứ?
“Dương Tiêu, tên vô dụng này còn dám cười, khiến chúng tôi mắt mặt cậu vui lắm sao?” Triệu Cầm tức giận nói.
Đường Long vội vàng cười đùa nói: “Bác gái, dù sao cũng đã đến rồi không bằng ngồi xuống cùng chung vuil Đây dù sao cũng là khách sạn Chí Tôn, mọi người nói lớn tiếng như vậy cũng không tốt!”
“Đúng vậy, đúng vậy, Càm Cầm, em để Dương Tiêu ngồi xuống đi!” Dù cho sắc mặt của Đường Kiến Quốc cũng không khá hơn được bao nhiêu nhưng không thể không nói vài lời.
Nghĩ đến dù sao ở đây cũng là khách sạn nam sao, Triệu Cầm cũng không muốn quá mắc mặt, bà hung hăng trừng Dương Tiêu nói: “Đợi về đến nhà rồi xử lý cậu saul”
Món ăn nhanh chóng được dọn lên, không thể không thừa nhận, đồ ăn ở khách sạn năm sau quả thật không tệ, nhìn nước miếng Đường Kiến Quốc và Triệu Cầm sắp chảy xuống liền biết.
Cả hai người, cả đời này chưa bao giờ có cơ hội đến một nơi cao cấp như thế này, trước khi đến đây, còn cố ý trang điểm sửa soạn một phen.
Đường Kiến Nghiệp cười nói: “Em trai, em dâu, còn có Mộc Tuyết nữa, đã đói rồi phải không? Tắt cả đều là người một nhà, không cần giữ kẽ, mọi người nhanh chóng ăn đi!”
“Đúng vậy, đúng vậy!” Đường Long cũng phụ họa thêm vài câu.
“Vậy thì tôi không khách sáo đâu!” Triệu Cầm không chút kiên dè, lập tức nhắc đũa, ăn uống ngấu nghiền.
Tướng ăn của Triệu Cầm thật sự quá khó coi, Đường Mộc Tuyết không thể nhìn tiếp liền nói: “Mẹ, ăn chậm một chút!”
“Con nhóc chết tiệt này, mẹ còn cần con lo sao?” Triệu Cầm một chút cũng không để ý đến hình tượng bản thân.
Đường Kiến Nghiệp híp mắt nói: “Em dâu, ăn ngon không?”
“Ngon lắm, cả đời này của em chưa bao giờ ăn qua đồ ăn ngon đến như vậy!” Triệu Cầm gắp lên một miếng thịt cua hoàng đế nhét vào miệng, vừa nhai vừa nói.
Đường Kiến Nghiệp châm chọc nói: “Nếu ngon thì em ăn nhiều một chút!”
Trên thực tế, trong lòng Đường Kiến Nghiệp cười lạnh không ngừng, đúng là một đám bao đất nghèo khổ, tiền lương con trai tôi lên đến cả hàng trăm triệu, sau này những món ăn ngon như vậy, chúng tôi muốn ăn lúc nào thì ăn, ăn đến ngán thì thôi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!