Chương 2137
"Bậc thầy Vương Tuấn, lời cậu nói hơi quá đáng thì phải?" Bậc thầy Đỗ tức giận hét lên.
Vương Tuấn khinh thường nói: "Quá đáng? Ông già này, chờ †ôi dùng thực lực làm mù mắt ông!”
"Đây... đây là gì? Xanh đẹp, màu xanh rất đậm, xanh đề vương, đúng vậy, đây nhất định là xanh đề vương cực phẩm! "Cái gì? Xanh đề vương vua của phỉ thúy cuối cùng đã xuất hiện rồi?”
Nghe vậy, ánh mắt của hàng chục nghìn người đều đổ dồn vào nguyên liệu thô mà Vương Tuần đã chọn.
Nhìn kỹ hơn thì thấy nguyên liệu thô mà Vương Tuần chọn đã bị cắt hiện ra trước mắt mọi người.
Đây là một miếng phỉ thúy to hơn lòng bàn tay, màu xanh lục lập lánh.
Xanh đề Vương cực phẩm, đây rõ ràng là một miêng xanh đê vương cực phẩm vô cùng quý giá.
"Trời ạ! Một miếng xanh đề vương cực phẩm to như vậy, nêu bán ít nhất cũng phải hàng trăm triệu tệ đúng không?" Vô số người kinh ngạc.
"Không hỗ là nhà vô địch hai lần, phương pháp của bậc thầy. Vương Tuân quá đỉnh!”
Trong phút chốc, hàng chục nghìn người vây xem đã bị sốc, hàng trăm bậc thầy thầm định báu vật từ khắp nơi trên đất nước tái mặt.
Vương Tuấn nhìn phỉ thúy xanh đế l vương cực phẩm của mình, anh ta ngạo nghễ nói: "Tôi nghĩ đến lúc này rồi, không cần đấu nữa, có thể công, bố vua thầm định báu vật năm nay rôi nhỉ?”
Lúc này, Vương Tuần rất đắc ý.
Như thể xuất hiện xanh đề vương cực phẩm, anh ta đã bát khả chiên bại.
Lý Hồ cũng cười âm u, như thể tất cả các thí sinh bao gôm cả Dương Tiêu sẽ bị lu mờ.
"Không cần đấu nữa? Anh chắc chăn?”
Ngay lúc Vương Tuần đang kiêu ngạo, Dương Tiêu chậm rãi thốt lên một câu nói trêu tức không dịu dàng.
Nghe lời Dương Tiêu nói, Vương Tuần liếc nhìn Dương Tiểu: "Sao?
Trước mặt xanh đê vương cực phẩm của tôi mà cậu còn muôn ngọ nguậy?”
"Không! Không phải ngọ nguậy! Là nghiên nát!" Dương Tiệu khoanh tay trước ngực cười bắt cần đời.