Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Hồ Sơ Hình Sự Trinh Sát - Lục Tư Ngữ (Dị Bản)

HỒ SƠ HÌNH SỰ TRINH SÁT

Tác giả: Thanh Vận Tiểu Thi

Chuyển ngữ: Cá trê

LUÂN HỒI

_______________

Sáng sớm ngày đầu tiên sau khi phát hiện thi thể, Lục Tư Ngữ đã an vị ngồi trước bàn làm việc của mình.

Lúc này Lục Tư Ngữ đang nhìn chồng tài liệu thật dày bên cạnh máy in, đây đều là tối qua được tự động in ra. Lúc trước anh đã dùng USB cắm vào máy tính xách tay của Chu Hiểu nên giờ anh chỉ cần bấm vào một phần mềm trên máy tính của Chu Hiểu, phần mềm này không vào được mạng nội bộ của cảnh cục nhưng cũng có thể lấy được tư liệu cùng thẩm vấn bên ngoài.

Nếu là người có quan niệm đạo đức thì sẽ không lựa chọn cách làm này, thế nhưng chuyện này không dùng với Lục Tư Ngữ được. Đối với anh thì chuyện sinh tử còn không thèm để ý đến, càng đừng nói đến thủ đoạn nho nhỏ này.

Trên máy tính Chu Hiểu có vài tư liệu mới tải xuống, không thể nghi ngờ đây là Tống Văn để cậu ấy sắp xếp lại, bên trong có tất cả tư liệu liên quan của Trương Bồi Tài, có các loại tin tức đã đưa, video, chữ viết. Tối qua Chu Hiểu tăng ca để tải xuống từng cái rồi tiến hành sắp xếp lại, vì thế máy tính của Lục Tư Ngữ liền sao chép nguyên dạng một phần như thế.

Hơn bảy giờ đêm qua, thầy hướng dẫn Ngô Thanh gọi cho Lục Tư Ngữ một cuộc điện thoại, hỏi vài câu tình hình gần đây, sau đó hỏi anh khi nào thì về đội. Khi đó Ngô Thanh nói: "Đêm nay ở bờ song phát hiện một thi thể, bạn tôi có gửi đến vài ảnh chụp hiện trường, hiện trường là do đội ba điều tra nhưng tôi có hỏi qua rồi, có thể vụ án này sẽ về đội một, tốt nhất là cậu theo một chút."

Lục Tư Ngữ không biết Ngô Thanh có được tin tức từ đâu, ở Nam Thành thầy luôn có mạng lưới quan hệ của mình, anh lo lắng nói: "Bác sĩ Lý tuy rằng đồng ý cho con xuất viện nhưng lại không ký tên lên đơn phục chức của con."

"Chuyện này dễ rồi, ở bệnh viện số một Nam Thành tôi có không ít bạn, ký một tên thì rất dễ. Cậu chờ tin tức của tôi, sau khi liên hệ được thì đi tìm Tống Văn thử xem." Ngô Thanh dừng một chút, "Tống Văn gần đây có khoẻ không?"

Lục Tư Ngữ dạ một tiếng: "Tống đội rất tốt."

Ngô Thanh bên kia điện thoại cười nói: "Đã hơn mười năm tôi không thấy nó, lần trước thấy thì nó vẫn còn học trung học, nhoáng một cái đã nhiều năm như thế. Bên cậu ta không có vấn đề gì chứ?"

Lục Tư Ngữ lại dạ một tiếng, "Ban đầu cậu ấy có một chút nghi ngờ...... Hiện tại hẳn là đã xoá bỏ một ít suy nghĩ đó rồi." Sinh bệnh đối với anh chính là chuyện tốt, mỗi người đều sẽ đồng tình với người bệnh, coi bọn họ là kẻ yếu mà thả lỏng cảnh giác.

Ban đầu Lục Tư Ngữ có thử thăm dò Tống Văn, chuyện này quả thật có hơi nguy hiểm. Trước đó anh có hơi hiếu kì, Tống Văn đến tột cùng là người như thế nào mà lại thông minh đến thế, cậu cố ý buông lỏng cảnh giác, sau đó thì nắm được cái đuôi của anh. Trong quá trình dò xét thổ lộ tình cảm thì Tống Văn có được đáp án mà mình muốn, và anh cũng vậy.

Ngô Thanh không nói thêm gì: "Dù sao thì cậu nhất định phải đi theo vụ án này."

Lục Tư Ngữ nói: "Sau khi lấy được chữ ký con sẽ đi tìm Tống Văn thử nói chuyện phục chức, nhưng mà...... Ngày nghỉ của con còn tận một tháng, Tống Văn có thể sẽ không phê chuẩn đâu." Anh nghĩ nghĩ lại nói, "Thầy yên tâm, cho dù cậu ấy không phê chuẩn thì con cũng sẽ có biện pháp khác."

"Vậy là tốt rồi." Ngô Thanh dừng một chút nói, "Gần đây tôi luôn có cảm giác có người nhìn chằm chằm vào bên này, bên tôi có rất nhiều người đến rồi đi. Bên đó cậu ở cùng một chỗ với Tống Văn cũng phải thật cẩn thận, sau này tôi sẽ giảm bớt liên lạc với cậu."

Vì thế sau cuộc điện thoại kia mới có chuyện Lục Tư Ngữ đi tìm Tống Văn, kết quả thì như Lục Tư Ngữ đoán, Tống Văn quả nhiên không để anh trở về trước thời gian nghỉ phép.

Đáng tiếc, Lục Tư Ngữ không phải là người nghe lời. Tối qua anh có nhìn qua thi thể, tuy rằng chỉ nhìn qua vài lần nhưng cũng đã nắm đủ thông tin cần thiết, lúc này anh đang rũ mắt sắp xếp tư liệu trên bàn.

Người chết Trương Bồi Tài, quan hệ giữa người với người, nhìn thì đơn giản nhưng lại vô cùng phức tạp.

Nói anh ta đơn giản là vì người này cha mẹ đều không còn, từ nhỏ lớn lên cùng với em trai, không có bảy cô tám dì một đống thân thích, cưới một người vợ nhỏ hơn anh ta vài tuổi, không có con, quan hệ ở quê hoà thuận. Quan hệ giữa người với người như vậy ở một thành phố hiện đại thì được cho là phi thường đơn giản.

Nói phức tạp vì trên Cloud điện thoại của anh ta có lưu mấy ngàn dãy số, những người đó hoặc là quen sơ sơ hoặc là người yêu cầu anh ta. Anh ta thỉnh thoảng sẽ đi nằm vùng, mấy tháng sau sẽ đổi một thân phận khác. Mỗi ngày anh ta đều nhận được một lượng lớn email cá nhân, tin nhắn văn bản, có rất nhiều người phản ứng với anh ta, thậm chí có người đang hết hy vọng coi anh ta như một vị cứu tinh. Bởi vì tin tức anh ta đã đưa có một ít điểm mù mà xã hội coi trọng, một ít người tôn anh ta là anh hùng, đồng thời cũng bị những người khác hận thấu xương.

Đối với những thứ này, anh muốn tìm người mà anh ta đã liên lạc gần đây nhất, tìm ra động cơ gây án của hung thủ, quả thật là một nhiệm vụ bất khả thi.

Hơn nữa...... Người này...... Nói anh ta chính nghĩa?

Anh ta vì nhận được tiền mà buông tha cho tin tức sắp tung ra.

Còn vì để thu hút người xem mà quan hệ yêu đương bình thường viết thành bên thứ ba chen chân vào.

Thế nhưng nói anh ta là kẻ đầu cơ? Hình như cũng không chuẩn xác, đôi khi anh ta cũng vươn tay cứu giúp những người mà bản thân không quen biết.

Người như vậy đương nhiên thỉnh thoảng đã bị doạ giết nhiều lần, có người bị điều tra tin tức mà muốn giết anh ta diệt khẩu; có người vì liên quan đến tin tức mà muốn giết anh ta; cũng có người sau khi bị đưa tin thì mất hết danh dự, muốn giết anh ta để giải toả nỗi hận trong lòng.

Trương Bồi Tài từng ở trên mạng công khai nói bản thân nhận được thư đe doạ giết người, còn có người khác muốn mua ngôn luận của anh ta.

Khi đó anh ta nói: "Các người đừng tưởng giết tôi thì có thể lấp kín miệng tôi, tôi đã xây dựng một hòm thư bí mật, một khi tôi chết, một thời gian dài không có ai đăng nhập vào thì sẽ tự động công bố công khai thư từ cùng tin tức ra bên ngoài. Cho nên cho dù tôi chết thì cũng không có khả năng ngăn được những tin tức của tôi!"

Hành động này không thể nghi ngờ đã khiến cho cư dân mạng điên cuồng, bọn họ có người khen ngợi Trương Bồi Tài cứng rắn, cảm thấy anh ta tuyệt không thoả hiệp, không sợ cái chết. Có người nói Trương Bồi Tài công bố như thế làm những người muốn giết anh ta sẽ kiêng kị, đây mới là phương pháp an toàn nhất. Cũng có một bộ phận căn bản chỉ là xem náo nhiệt ăn dưa, thậm chí có cả những anh hùng bàn phím chờ đợi xem có phải giống như những lời Trương Bồi Tài nói, muốn tung ra bí mật lớn hay không.

Nhìn mấy tin tức này thì người e ngại nhất chính là những người bị tung tin tức, cái này nghĩa là cho dù Trương Bồi Tài chết thì cũng không thể giải quyết được vấn đề, bí mật vẫn sẽ bị công khai, email niêm phong kia như một thanh kiếm treo trên đầu bọn họ, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống.

Vậy thì vì sao lúc này anh ta lại bị giết? Hung thủ giết anh ta rồi vứt xác, hiện tại có hoảng sợ hay không?

Sau khi Trương Bồi Tài chết, có dẫn ra những sự kiện liên tục như quân bài domino gì hay không?

Lục Tư Ngữ đánh dấu trên lịch tần suất Trương Bồi Tài gửi bản thảo thì phát hiện trước khi Trương Bồi Tài chết đã bốn tháng không có công bố tin tức gì mới, so với chu kỳ trước đây cứ hai hoặc ba tháng đăng tải một bài viết mới thì đã chậm hơn hai tháng.

Đến tột cùng thì Trương Bồi Tài đang điều tra chuyện gì?

Quan trọng hơn là vì sao Ngô Thanh lại muốn anh theo vụ án này?

Lục Tư Ngữ nhìn hồ sơ, xoa thái dương, sau đó ánh mắt dừng trên ảnh chụp bên trong. Đó là ảnh chụp hiện trường do đội ba chụp, cũng theo tư liệu mà vào máy tính của Chu Hiểu. Trên hình, hai mắt Trương Bồi Tài mở to, hai tay bị trói, cả người cuộn tròn lại.

Trên dây thừng có một nút thắt hình số tám độc đáo xinh đẹp, nút thắt này có chút giống với nút kết của bác sĩ ngoại khoa. Thế nhưng nhìn kỹ lại thì lại bất đồng, nút thắt kia phức tạp hơn so với nút kết của bác sĩ ngoại khoa, cũng kiên cố hơn......

Lục Tư Ngữ từng cho rằng, bác sĩ ngoại khoa là người thắt nút kết hay nhất trên thế giới này, bọn họ có thể sử dụng nhiều loại vật liệu dây thừng để thắt nút kết ở bên trong và bên ngoài cơ thể con người. Hiện tại nhìn vào nút thắt này, Lục Tư Ngữ mím môi nghĩ, có lẽ kiến thức của mình vẫn chưa đủ, anh dường như đã nhìn thấy nút thắt xinh đẹp này ở nơi nào đó rồi, thế nhưng nhất thời lại nghĩ không ra......

Cục cảnh sát Nam Thành mười giờ rưỡi sáng, Chu Hiểu đã sớm thông báo cho người nhà của nạn nhân Trương Bồi Tài, vài người họ đều bị gọi vào cảnh cục. Bọn họ hỏi vợ của nạn nhân Đỗ Nhược Hinh trước, trận này Phó Lâm Giang cùng lão Giả chủ thẩm, khi Tống Văn tiến vào phòng quan sát thì tra hỏi đã qua được một nửa.

Phó Lâm Giang đang hỏi một ít chi tiết liên quan về quan hệ vợ chồng của cô. Trên tư liệu có viết, năm nay Đỗ Nhược Hinh hai mươi tám tuổi, nhỏ hơn Trương Bồi Tài bảy tuổi, cô là một nữ chủ trì một kênh radio, thời điểm làm phóng viên thì quen biết Trương Bồi Tài, tính ra thì cô là đàn em của Trương Bồi Tài.

"Cô cùng Trương Bồi Tài đã ở riêng một khoảng thời gian sao?" Phó Lâm Giang hỏi

Ở riêng?

Tống Văn nghe xong câu này thì động tác lật xem tư liệu liền dừng lại, quay đầu nhìn phòng thẩm vấn, chuyện này không hề được nhắc đến trong tư liệu.

"Tôi có thể hút thuốc không?" Đầu ngón tay Đỗ Nhược Hinh hơi run rẩy, dường như sợ không được cho phép nên bỏ thêm một câu, "Thuốc lá điện tử, hương ô mai."

Tống Văn cách cửa sổ thuỷ tinh mà nhìn vào trong, dáng người Đỗ Nhược Hinh gầy yếu, lông mi ngắn, môi rất mỏng. Cậu có thể nhìn ra người phụ nữ này đối với Trương Bồi Tài rất lạnh lùng, cô giống như chưa từng trải qua loại chuyện này, bởi vì chết chính là người bên cạnh cô. Hơn nữa hiện tại đối mặt với nghi vấn của cảnh sát nên cô có chút sợ hãi, mà thuốc là lại có thể che dấu cảm giác sợ hãi của cô.

Phó Lâm Giang nhìn cô, đưa tay ý bảo cô tự nhiên, sau đó như thuận miệng mà hỏi: "Cô hút thuốc bao lâu rồi?"

Cả người Đỗ Nhược Hinh thả lỏng vài phần, sắc mặt cũng bình thường lại không ít, tay cầm thuốc lá điện tử miệng nhả ra một ngụm khói trắng: "Bốn năm năm gì rồi, đôi khi trong lòng không thoải mái nên muốn học đàn ông lấy ra một điếu thuốc. Thế nhưng thuốc lá rất huỷ giọng hát, vì nghề nghiệp nên tôi đổi thành thuốc lá điện tử, coi như an ủi tâm lý đi." Tuy hút thuốc vài năm nhưng thanh âm của cô vẫn nhu hoà dễ nghe như cũ, ngược lại bên trong còn ẩn chứa giọng khàn nhàn nhạt, tràn đầy hương vị phụ nữ.

Phó Lâm Giang tiếp tục hỏi: "Nguyên nhân hai người ở riêng là?"

"Có người phụ nữ nào chịu được người đàn ông của mình nửa năm không về nhà đâu? Trương Bồi Tài điều tra những tin tức đó như kẻ điên, có thể không ngủ không nghỉ, ai cũng không liên lạc được. Anh ta bắt đầu công việc là vì tiền, vì muốn để chúng tôi trải qua những ngày tháng tốt hơn. Còn cái gọi là tinh thần trượng nghĩa gì đó, a, kỳ thật con mẹ nó đều là gạt người, anh ta chỉ là bản thân thích điều tra chân tướng, theo đuổi cảm gíac kích thích thôi." Đỗ Nhược Hinh dừng một chút, rũ mắt nói: "Anh ta chính là thích cảm giác được người khác sùng bái, tôi lại chán ghét loại hư vinh không để ý đến sự thật này của anh ta. Chúng tôi tuy rằng hiện tại vẫn là vợ chồng trên danh nghĩa nhưng trên thực tế thì trước đó chúng tôi đã liên tục ầm ĩ ly hôn." Lời nói của Đỗ Nhược Hinh mang theo xúc động phẫn nộ của phụ nữ, sự lạnh lùng cùng không liên quan của cô đến vụ án dường như đã có đáp án.

Phó Lâm Giang truy vấn: "Muốn ly hôn là ý tứ của ai?"

Mắt Đỗ Nhược Hinh nhìn qua một bên, dường như không quá nguyện ý nhớ lại: "Hình như là tôi? Thế nhưng tôi không nhớ rõ, loại cảm giác này rất không tốt. Giống như bỗng có một ngày tôi phát hiện quan hệ của tôi và chồng tôi như là hai người xa lạ, chúng tôi không đủ yêu nhau, cũng không gần gũi như trong tưởng tượng. Chúng tôi tuy không bạo lực nhưng lại xung đột khắc khẩu thường xuyên, tóm lại chúng tôi cũng ầm ĩ không hề vui vẻ gì."

Lão Giả thử thăm dò một câu: "Dường như cô cũng không cảm thấy ngoài ý muốn với cái chết của chồng mình?"

Đỗ Nhược Hinh cầm thuốc lá, tay không thể khống chế mà run rẩy: "Anh ta đắc tội nhiều người lắm, loại điều tra này chính là cắt đứt tiền tài, đường sống của người khác, anh ta trêu vào nhiều người, hắc bạch đều có, tôi đã sớm đoán được anh ta sẽ có ngày này. Có lẽ một ngày nào đó sẽ bị người đâm một dao, hoặc là trên đường bị xe đâm chết, có lẽ ngày nào đó đi trên cầu ngã xuống mà chết."

Nói đến đề tài này, đôi mắt Đỗ Nhược Hinh đỏ lên, có lẽ bởi vì bi thương, cũng có thể vì sợ hãi, sau đó cô hút một ngụm sâu thuốc lá, "Tôi đã từng khuyên anh ta vài lần, không cần làm quá mức, đem đối phương đuổi đến đường cùng. Thế nhưng anh ta lại đem việc mở ra bí mật mà người khác che dấu làm niềm vui. Có nhiều đêm tôi một mình không thể đi vào giấc ngủ, không biết anh ta đi thế nào. Hiện tại anh ta đã chết, tôi ngược lại có thể yên tâm ngủ ngon giấc rồi."

Phó Lâm Giang ngẩng đầu hỏi một câu: "Hai tháng gần đây cô có gặp Trương Bồi Tài không?"

"Không có." Đỗ Nhược Hinh thở dài, "Chính xác mà nói thì là ba tháng rồi."

Tống Văn trong phòng quan sát im lặng nghe, phản ứng hiện tại của Đỗ Nhược Hinh bọn họ phải tìm những nhân chứng khác để xác minh.

"Trương Bồi Tài bị sát hại, cô có cảm thấy hoài nghi ai không?"

Đỗ Nhược Hinh lại nhả ra một ngụm khói: "Kẻ thù của anh ta rất nhiều, nhưng nhắc đến người muốn anh ta chết trong một năm gần đây thì tôi có nhớ đến một người."

"Ai?"

Đỗ Nhược Hinh do dự một chút, mở miệng nói: "Một người ông chủ họ Vương, hình như là Vương Siêu gì đó......" Mày cô nhăn lại, như đang cố gắng nhớ lại.

Tống Văn đã sớm xem tư liệu thụ lý vụ án, tất cả các ghi hình phỏng vấn liên quan của Trương Bồi Tài xem qua một lần, lúc này trong đầu lục lọi lại một chút, có chút ấn tượng, hình như là chủ đề của tin tức được đưa ra năm trước.

Phó Lâm Giang nghĩ một lát cũng hỏi: "Là ông chủ của công ty thức ăn đóng hộp mang đi sao? Vương Khải Siêu?"

Đỗ Nhược Hinh ừ một tiếng, ngón tay xoa vòng điếu thuốc: "Người đó đã sớm gửi cho Trương Bồi Tài một ít tin nhắn uy hiếp, còn từng cho người theo dõi anh ta......"

~ Hết chương 49 ~
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!