Không bao lâu sau hòa thượng đã trở lại, theo phía sau là Tiểu hồng mặt ủ mày chau.
“Đã về rồi?” Hắn liếc mắt một cái đã thấy hồ ly.
“Thủ đoạn của đại sư quả thực lợi hại, nhìn ngươi chăm sóc mọi người tốt như vậy ta liền an tâm rồi.” Hồ ly nói với thư sinh, “A Sinh chúng ta đi thôi!”
Đôi mắt Tiểu Hồng hãy còn sưng, nghe vậy liền muốn khóc.
Ăn chơi chác táng như vậy, đưa cơ nghiệp tổ tông cho kẻ khác thì thôi đi, nhưng có thể đừng là hòa thượng không?!
Thư sinh và hồ ly đi rồi, hòa thượng xoay người nhìn về phía hồng y mỹ nam.
“Muốn đi theo bọn họ à?”
Tiểu Hồng vội vàng không ngừng lắc đầu.
Hòa thượng cười nói: “Thông minh!”
Tiểu Hồng bị hắn cười đến lạnh cả sống lưng.