Hồng y mỹ nam quỳ rạp trên mặt đất vừa khóc vừa chép kinh thư, khóc đến độ lê hoa đái vũ.
“Có thể…… Ô ô ô không chép, không chép nữa không?”
Hòa thượng mặt vô biểu cảm, tay đùa nghịch một cây Hàng Ma Xử: “Trên đường gặp phải lão thái thái té ngã thì làm gì?”
Tiểu Hồng lau nước mắt: “Đỡ, nâng dậy!”
“Tiểu hài tử lạc đường?”
“Giúp hắn, tìm cha mẹ!”
Cứ như vậy qua lại mấy lần hỏi đáp, biểu hiện của Tiểu Hồng không tồi, hòa thượng cũng có dấu hiệu buông lỏng.
Một vấn đề cuối cùng:” Ta đánh nhau với hắc hồ ly, ngươi giúp ai?”
Hồng y mỹ nam giật thót: “Ách……”
Hòa thượng hừ lạnh: “chép thêm năm lần!”
Hồng y mỹ nam như bị sét đánh, quỳ sát đất khóc rống: “Tiểu thiếu gia ngươi hại chúng ta rồi aaaa!!”