Trên đường tiểu Hồng đến nhà người ta thu hương liệu về, đang đi bỗng nhiên nghe thấy một tiếng chuông đồng thanh thuý dễ nghe, hắn nhìn về phía có tiếng chuông mới phát hiện tiếng chuông phát ra từ lục lạc của một vị tăng nhân áo đen đầu đội đấu lạp, chân đi giày rơm.
“Dễ nghe không?” Hòa thượng đón nhận ánh mắt hắn.
Tuy rằng cảm thấy kỳ quái, Tiểu Hồng vẫn gật gật đầu: “Tiếng chuông của đại sư truyền thật là xa.”
Hòa thượng cười cười: “Chỉ có kẻ không phải người mới có thể nghe thấy tiếng chuông.”
Sắc mặt Tiểu Hồng biến đổi, cơ hồ là đồng thời lúc hoà thượng ra tay hắn cũng biến thành tam vĩ hồ chạy trốn!