Hoàng đế rất là ưu sầu.
Hắn ưu sầu vì phát hiện ra mình ngủ Vương gia, khinh nhờn tình yêu mình dành cho Hồ ly, hắn cảm thấy hắn không bao giờ xứng đáng có được người tốt đẹp như Hồ ly nữa!
Dưới cơn nản lòng thoái trí hắn quyết định thả hồ ly.
“Chuyện của ta và Hồ công tử tới đây kết thúc, sau này ngươi không cần phải khó xử hắn nữa.” hắn nói với vương gia.
Tuy rằng vương gia có chút tiếc nuối không thể giết chết hồ ly kia nhưng mà nếu đã ngủ đến hoàng đế còn chưa tính thì…
Đợi đến khi về đến vương phủ bình tâm tĩnh khí lại, Vương gia càng nghĩ càng không đúng, đột nhiên cho mình một cái tát.
“Mẹ nó mục tiêu cuối cùng của ta lại không phải vì ngủ hắn! Tốt đẹp cái rắm!”