Lâm Hiểu Ninh còn đang ngơ ngác thì đã bị Lâm Hữu Kỳ dẫn lên xe.
Ngay sau đó, xe nhanh chóng lăn bánh.
Lâm Hữu Kỳ ngồi sát bên cạnh Lâm Hiểu Ninh, tay vẫn nắm chặt tay cô không rời.
Lâm Hiểu Ninh có để ý đến việc mình và Lâm Hữu Kỳ đang thân thiết nắm tay. Tuy nhiên, cô không rút tay về, cũng không bảo Lâm Hữu Kỳ buông tay mình ra.
Cô thầm nghĩ: Nắm tay như thế này… cũng được. Trời đang lạnh rồi, nắm tay cho ấm cũng là điều bình thường.
Trong khi đó, Lâm Hữu Kỳ lại nghĩ: Bây giờ mình ngồi sát bên cạnh Lâm Hiểu Ninh, nắm chặt bàn tay Lâm Hiểu Ninh. Vừa rồi, mình còn… hôn Lâm Hiểu Ninh. Mình và cậu ấy… thật sự giống như là vợ chồng vậy.
Lâm Hữu Kỳ nghĩ đến đây thì mỉm cười hạnh phúc. Nhưng nhớ đến việc hôn Lâm Hiểu Ninh là do bản thân sơ ý, Lâm Hiểu Ninh cũng chưa cho phép, Lâm Hữu Kỳ liền xin lỗi Lâm Hiểu Ninh.
Lâm Hiểu Ninh biết Lâm Hữu Kỳ xin lỗi mình chuyện gì nên hai má lại bắt đầu đỏ lên. Lâm Hữu Kỳ lại cảm thấy xin lỗi một câu chưa đủ thể hiện thành ý nên muốn tiếp tục xin lỗi. Thế nhưng, trong xe còn có bác tài xế nên Lâm Hữu Kỳ không tiện nói lớn, đành phải ghé sát vào tai Lâm Hiểu Ninh rồi nói nhỏ: “Tôi thật sự không cố ý. Lúc đó tôi thật sự chỉ định hôn vào má cậu thôi. Xin lỗi cậu.”
Giọng Lâm Hữu Kỳ vốn đã trầm ấm, quyến rũ mê người. Vậy mà bây giờ anh còn ghé sát miệng vào tai Lâm Hiểu Ninh rồi thì thầm, Lâm Hiểu Ninh làm sao có thể chịu nổi?
Cô xấu hổ không thôi, cả cơ thể bắt đầu cứng đơ, không thể nào thả lỏng. Khó khăn lắm cô mới có thể lên tiếng, nói: “Tôi biết rồi. Cậu không cần phải xin lỗi.”
Lâm Hữu Kỳ nghe thấy vậy thì nghĩ rằng Lâm Hiểu Ninh không còn giận mình nữa nên rất vui vẻ.
Lúc này, đôi môi anh vẫn ghé sát bên tai Lâm Hiểu Ninh, còn bàn tay của anh thì vẫn đang nắm chặt lấy bàn tay của cô.
Bác tài xế nhìn thấy hình ảnh hai người qua gương chiếu hậu thì mỉm cười, thầm nghĩ: Trông cô chủ và cậu chủ thật xứng đôi!
Lâm Hữu Kỳ cũng cảm thấy mình và Lâm Hiểu Ninh rất xứng với nhau, giống như sinh ra là dành cho nhau vậy.
Bây giờ, hai người lại ngồi gần nhau, còn nắm tay nhau. Môi của Lâm Hữu Kỳ cũng gần ngay bên tai Lâm Hiểu Ninh nên Lâm Hữu Kỳ chỉ cần tiến đến một chút là môi anh đã có thể chạm vào tai Lâm Hiểu Ninh rồi.
Môi mình chạm vào tai Lâm Hiểu Ninh… Nghĩa là mình hôn lên tai của cậu ấy đúng không?
Lâm Hữu Kỳ rất thích từ “hôn”. Anh chỉ cần nghĩ đến việc mình hôn Lâm Hiểu Ninh là cả cơ thể liền trở nên rạo rực. Thế là một suy nghĩ bỗng nhiên lóe lên trong đầu anh: Mình có nên giả vờ sơ ý rồi hôn Lâm Hiểu Ninh một lần nữa không?
Lâm Hữu Kỳ vừa nghĩ đến đây thì Lâm Hiểu Ninh lại nói nhỏ với anh: “Về nụ hôn… Chúng ta không cẩn thận nên mới lỡ hôn nhau nên cậu cũng không cần để ý nhiều đâu. Hôm nay về nhà, tôi ngủ một giấc rồi sáng ngày mai dậy là quên đi nụ hôn này liền. Cậu cũng như thế, ngủ một giấc rồi quên đi là xong. Đừng để chuyện này trong lòng.”
Nghe xong lời Lâm Hiểu Ninh nói, khuôn mặt Lâm Hữu Kỳ trầm hẳn xuống. Sự vui vẻ trong lòng anh lúc này đã bay sạch. Tâm trạng anh lúc này âm u như bầu trời sắp có bão lớn.
Ngủ một giấc rồi quên.
Lâm Hữu Kỳ càng nghĩ đến câu nói này thì càng thấy tâm trạng sa sút thậm tệ. Anh mím chặt môi, đưa ánh mắt ai oán nhìn Lâm Hiểu Ninh chằm chằm.
Lâm Hiểu Ninh đã bắt đầu cảm nhận được thái độ khác lạ của Lâm Hữu Kỳ nên khẽ đưa mắt nhìn anh. Không ngờ, anh lại quay ngoắt mặt đi, miệng thì lẩm bẩm: “Ngủ một giấc mà quên được thì cậu cứ quên đi, còn tôi thì sẽ nhớ đến cuối đời. Tôi sẽ nhớ thật kỹ, rồi mỗi năm vào đúng ngày này, tôi sẽ nhắc lại cho cậu nhớ rằng chúng ta đã hôn nhau.”
Lâm Hiểu Ninh nhíu mày, nghe không rõ Lâm Hữu Kỳ nói gì nên hỏi: “Cậu vừa nói gì vậy?”
Lâm Hữu Kỳ đang giận nên không thèm đáp lời, mặt thì quay về phía khác, không thèm nhìn Lâm Hiểu Ninh. Tuy nhiên, tay anh vẫn nắm chặt tay cô không rời.
Trong lúc đó.
Lâm Thế Lăng đã kiểm tra camera ở nhà hàng.
Trong đoạn băng ghi hình từ camera, Trần Uyển Đồng liên tục dùng những lời lẽ khó nghe để khiêu khích Lâm Hữu Kỳ. Cô ta nói Lâm Hữu Kỳ và Lâm Hiểu Ninh là “thứ được nhặt về”, nói Lâm Mộng Na chỉ xem Lâm Hiểu Ninh như thú cưng.
Lâm Hữu Kỳ dù đã cảnh cáo nhưng Trần Uyển Đồng vẫn không hề dừng việc tuôn ra những lời lẽ khó nghe lại. Vì vậy, trong lúc mất bình tĩnh, anh mới đẩy ngã Trần Uyển Đồng.
Sau khi xem xong đoạn băng ghi hình, hình tượng người con gái lương thiện của Trần Uyển Đồng trong mắt Lâm Thế Lăng đã hoàn toàn sụp đổ.
Lời Lâm Hữu Kỳ nói là hoàn toàn đúng. Trần Uyển Đồng xấu xa, Trần Uyển Đồng cố tình chọc tức Lâm Hữu Kỳ, Trần Uyển Đồng còn vô tình xúc phạm cả Lâm Thế Lăng nữa.
Mặc dù cô ta không nhắc đến tên của Lâm Thế Lăng, nhưng cô ta lại nói rằng Lâm Hiểu Ninh và Lâm Hữu Kỳ là “thứ được nhặt về”. Mà Lâm Thế Lăng cũng giống như Lâm Hiểu Ninh và Lâm Hữu Kỳ, đều là người được Lâm Mộng Na nhận nuôi. Vậy Trần Uyển Đồng xúc phạm hai người họ thì không phải cũng là xúc phạm đến Lâm Thế Lăng hay sao?
Lâm Thế Lăng nghĩ đến điều này thì tự nở một nụ cười mỉa mai.
Trần Uyển Đồng là bạn gái cũ của Lâm Thế Lăng, bây giờ lại xúc phạm hai người em của Lâm Thế Lăng. Thậm chí, cô ta còn xúc phạm cả Lâm Thế Lăng. Vậy mà Lâm Thế Lăng lại vì cô ta mà la mắng Lâm Hữu Kỳ thậm tệ.
Lâm Thế Lăng nghĩ đến việc mình đối xử quá đáng với Lâm Hữu Kỳ thì cảm thấy vô cùng áy náy, cũng vô cùng tự trách bản thân.
Tuy Lâm Hữu Kỳ và Lâm Thế Lăng không cùng huyết thống, cũng không thân thiết với nhau, nhưng dù sao hai người cũng là anh em, đã sống với nhau từ nhỏ đến lớn. Vậy mà lần này Lâm Thế Lăng lại chọn tin tưởng Trần Uyển Đồng. Nếu không nhờ có Lâm Hiểu Ninh, chắc đến tận lúc này Lâm Thế Lăng vẫn mù quáng, còn vì Trần Uyển Đồng mà làm ra những việc quá đáng hơn với Lâm Hữu Kỳ.
Lâm Thế Lăng càng nghĩ càng cảm thấy bản thân vừa ngu ngốc vừa không coi trọng tình nghĩa, hoàn toàn không xứng đáng làm một người anh.
Anh ta siết chặt bàn tay, sau đó liền rời khỏi nhà hàng để trở về biệt thự xin lỗi Lâm Hữu Kỳ.
…
Xe của Lâm Hữu Kỳ và Lâm Hiểu Ninh về đến biệt thự đầu tiên, sau đó là xe của Lâm Mộng Na và Lâm Tuấn Trì.
Lúc về tới biệt thự, Lâm Hữu Kỳ vẫn còn nắm tay Lâm Hiểu Ninh. Đến lúc lên đến tầng ba, hai người mới buông tay nhau rồi trở về phòng của mình.
Vừa về đến phòng, Lâm Hiểu Ninh đã đi tắm để chuẩn bị nghỉ ngơi. Trong khi đó, Lâm Hữu Kỳ lại vội vàng lấy điện thoại, nhấn vào khung trò chuyện giữa anh và Lâm Tuấn Trì.
Mấy hôm trước, Lâm Tuấn Trì đã gửi cho anh bài viết [Cách hôn môi khiến nàng say đắm].
Lâm Hữu Kỳ vốn dĩ không định để ý đến bài viết này. Nhưng hôm nay hôn Lâm Hiểu Ninh xong, Lâm Hữu Kỳ cảm thấy mình hôn chưa được tốt nên vội vàng muốn học hỏi thêm. Anh muốn lần sau hôn Lâm Hiểu Ninh, cô sẽ cảm thấy thích, sau đó… Cô sẽ muốn hôn anh nhiều hơn nữa.
Thế là với mong muốn được hôn Lâm Hiểu Ninh, Lâm Hữu Kỳ liền chăm chỉ đọc bài viết [Cách hôn môi khiến nàng say đắm].
Một lát sau.
Lâm Hiểu Ninh đã tắm xong. Nhưng cô không đi ngủ ngay mà cầm theo điện thoại lên giường rồi nhấn vào thư viện ảnh.
Thư viện ảnh của cô không có nhiều ảnh mà chỉ có khoảng hai, ba chục tấm. Và điểm chung của tất cả những tấm hình trong thư viện của cô là… đều có Lâm Hữu Kỳ.
Hôm nay, trước khi đi đến bữa tiệc, Lâm Hiểu Ninh đã cùng Lâm Hữu Kỳ chụp khá nhiều ảnh. Sau đó trong bữa tiệc, Lâm Hiểu Ninh lại lén chụp thêm hơn chục tấm hình của Lâm Hữu Kỳ nữa.
Lý do cô chụp lén chỉ đơn giản là vì thấy Lâm Hữu Kỳ mặc âu phục trông quá đẹp. Hai người là bạn nên cô cũng không cảm thấy việc bản thân chụp hình Lâm Hữu Kỳ là có gì kỳ lạ.
Thế nhưng bây giờ, sau khi lướt thư viện ảnh và nhận ra tất cả tấm ảnh bên trong đều có Lâm Hữu Kỳ, lại nhớ đến cả nụ hôn với Lâm Hữu Kỳ và những cảm xúc dành cho Lâm Hữu Kỳ hôm nay, Lâm Hiểu Ninh liền phát hiện ra bản thân dường như sắp tiêu rồi.
Cô cảm thấy tình cảm của mình dành cho Lâm Hữu Kỳ dường như có một chút vượt mức tình bạn rồi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!