Lâm Hữu Kỳ đưa Lâm Hiểu Ninh tới trước cửa phòng giáo viên, sau đó ngay lập tức rời đi.
Lâm Hiểu Ninh được Lâm Hữu Kỳ giúp đỡ thì cũng cảm ơn anh một câu, nhưng anh không thèm đáp lại.
Lâm Hiểu Ninh cũng chẳng để bụng, liền một mình bước vào phòng giáo viên rồi lễ phép chào hỏi các thầy cô.
Một thầy giáo vừa nhìn thấy cô thì đã hỏi: "Em có phải là Lâm Hiểu Ninh không?"
"Dạ vâng ạ." Lâm Hiểu Ninh đáp, thầy giáo liền đi tới rồi giới thiệu: "Tôi là Triệu Văn, chủ nhiệm lớp em."
Sau đó, thầy chủ nhiệm đưa cho Lâm Hiểu Ninh thẻ cơm của canteen rồi cùng cô rời khỏi phòng giáo viên.
Vì trường học rất rộng, thầy chủ nhiệm sợ đến giờ ăn cơm, Lâm Hiểu Ninh không tìm thấy đường đến canteen nên đã dẫn cô tới đó trước để cô quen đường. Sau đó, thầy mới dẫn cô lên lớp.
Vừa vào lớp, Lâm Hiểu Ninh lại nhận được vô số ánh nhìn từ mọi người.
Có người nhìn cô là vì trầm trồ trước vẻ đẹp của cô. Có người nhìn cô lại là vì nhận ra vừa rồi ở dưới sân trường, cô chính là người đi cùng Lâm Hữu Kỳ.
Lâm Hiểu Ninh cảm thấy không thoải mái cho lắm. Nhưng ít ra hôm nay người cùng cô đến trường là Lâm Hữu Kỳ chứ không phải Lâm Thế Lăng. Nếu không thì theo nguyên tác, khi đến giờ ra chơi, các bạn nữ sẽ vây quanh cô rồi hỏi:
“Người hôm nay đưa cậu tới trường có phải là con trai trưởng của nhà họ Lâm không?”
“Người đi cùng cậu hôm nay là Lâm Thế Lăng sao? Anh ấy là giám đốc của công ty nhà họ Lâm đó sao?”
“Tại sao hôm nay cậu lại đến trường với Lâm Thế Lăng vậy?”
“Cậu là người yêu của Lâm Thế Lăng à?”
Lâm Hiểu Ninh nghĩ mình còn may vì không phải đối mặt với mấy câu hỏi này. Tuy nhiên, khi đến giờ ra chơi, Lâm Hiểu Ninh dù không bị hỏi mấy câu hỏi liên quan tới Lâm Thế Lăng nhưng lại phải nhận lấy những câu hỏi liên quan đến Lâm Hữu Kỳ.
“Cậu có quan hệ gì với Lâm Hữu Kỳ vậy? Là người yêu sao?”
“Lâm Hữu Kỳ đang theo đuổi cậu à?”
“Cậu và Lâm Hữu Kỳ yêu nhau từ bao giờ thế?”
Lâm Hiểu Ninh nghe mấy câu hỏi này thì cảm thấy thật phiền. Vì vậy, cô đáp qua loa với bạn học rằng: “Tớ và Lâm Hữu Kỳ không phải người yêu mà chỉ là họ hàng với nhau thôi.”
Mấy bạn học nghe thấy vậy thì cũng nhanh chóng tin tưởng, sau đó lại hỏi:
“Cậu là họ hàng với Lâm Hữu Kỳ, vậy chắc nhà cậu cũng giàu lắm nhỉ? Ngưỡng mộ thật đấy!”
“Cậu là họ hàng với Lâm Hữu Kỳ, vậy cậu có hay đến nhà họ Lâm không? Nghe nói biệt thự nhà họ Lâm rất lớn.”
Lâm Hiểu Ninh đối mặt với vô số câu hỏi như vậy thì thấy thật sự mệt mỏi. May sao, giờ ra chơi cũng không kéo dài nên cô đã sớm được yên ổn.
Tuy nhiên, khi vào giờ học, những kiến thức mà giáo viên giảng lại quá đơn giản. Lâm Hiểu Ninh cũng vì vậy mà không thích thú gì mấy với việc học, trong lòng thầm ước bản thân có thể được chuyển sang lớp chọn.
Đến giờ nghỉ trưa.
Lâm Hiểu Ninh cầm thẻ cơm mà thầy chủ nhiệm đã phát, sau đó chuẩn bị xuống canteen dùng bữa. Nhưng bỗng nhiên, một bạn nữ đi tới trước mặt cô rồi tự giới thiệu: “Tớ tên là Lý Kha Lộ. Giờ ra chơi, tớ muốn tới bắt chuyện với cậu nhưng vì xung quanh cậu có nhiều bạn học quá nên không được. Bây giờ chúng ta có thể cùng đi ăn không?”
Lâm Hiểu Ninh nghe thấy tên bạn nữ này là Lý Kha Lộ thì sắc mặt liền thay đổi.
Theo nguyên tác, Lý Kha Lộ sau khi thấy Lâm Hiểu Ninh được Lâm Thế Lăng đưa tới trường thì liền có ý đồ. Cô ta muốn dựa vào Lâm Hiểu Ninh để quen biết với Lâm Thế Lăng, đơn giản chỉ vì Lâm Thế Lăng là người có tiền có thế. Như vậy, cô ta có thể khoe khoang rằng mình quen biết với người trong giới thượng lưu.
Mà nữ chính nguyên tác rất hiền lành, thơ ngây nên đã coi Lý Kha Lộ là bạn. Vậy mà Lý Kha Lộ sau khi biết Lâm Hữu Kỳ ghét nữ chính thì lại quay lưng, giở trò bắt nạt nữ chính để nhận được sự chú ý từ Lâm Hữu Kỳ.
Lý do là vì cô ta thích thầm Lâm Hữu Kỳ, hơn nữa Lâm Hữu Kỳ cũng là người nhà họ Lâm giàu có nên cô ta đã sẵn sàng đánh đổi nữ chính để lấy lòng anh.
Tuy nhiên, kết quả Lâm Hữu Kỳ lại chẳng để ý đến Lý Kha Lộ. Thậm chí, khi Lý Kha Lộ nói rằng mình bắt nạt Lâm Hiểu Ninh là vì Lâm Hữu Kỳ, sau đó thổ lộ rằng cô ta đã thích anh từ lâu, Lâm Hữu Kỳ lại nhìn cô ta bằng ánh mắt khinh miệt, sau đó coi cô ta như vô hình mà lướt qua.
Lúc trước, Lâm Hiểu Ninh đọc đến cảnh này trong tiểu thuyết thì thấy thật hả dạ. Thiện cảm của cô đối với Lâm Hữu Kỳ cũng vì thế mà tăng lên được một chút.
Còn đối với Lý Kha Lộ bụng dạ xấu xa, Lâm Hiểu Ninh chỉ cảm thấy khinh bỉ.
Bây giờ đối diện với cô ta, Lâm Hiểu Ninh ngăn bản thân không phát ra mấy câu mắng chửi. Sau đó, cô từ chối lời mời đi ăn trưa với cô ta: “Xin lỗi nhé! Tớ có hẹn ăn riêng với người khác rồi nên không thể đi cùng cậu được.”
Lý Kha Lộ nghe vậy thì liền hỏi: “Cậu đi chung với ai thế?”
Lâm Hiểu Ninh nghĩ bụng: Mình đi với ai thì liên quan gì đến cô ta mà cô ta hỏi.
Thế rồi, Lâm Hiểu Ninh lại nhớ đến chuyện Lý Kha Lộ thích Lâm Hữu Kỳ. Vì vậy, cô liền nói khoác: “Tớ đi ăn với Hữu Kỳ đấy!”
Lý Kha Lộ nghe vậy thì khá bất ngờ.
Sáng nay, nhìn thấy Lâm Hiểu Ninh và Lâm Hữu Kỳ đi chung, Lý Kha Lộ nghĩ hai người hẹn hò với nhau nên đã thầm nguyền rủa Lâm Hiểu Ninh. Tuy nhiên, sau khi nghe Lâm Hiểu Ninh nói cô là họ hàng của Lâm Hữu Kỳ, Lý Kha Lộ liền thay đổi thái độ và muốn tạo dựng mối quan hệ bạn bè với Lâm Hiểu Ninh. Như vậy, cô ta nghĩ mình có thể tiếp cận Lâm Hữu Kỳ.
Bây giờ lại nghe Lâm Hiểu Ninh nói đi ăn cùng Lâm Hữu Kỳ, Lý Kha Lộ liền hỏi: “Tớ có thể đi cùng cậu và Hữu Kỳ không?”
Lâm Hiểu Ninh liền đáp: “Hữu Kỳ không thích ăn với người lạ đâu. Cậu ấy chỉ muốn ăn chung với tớ thôi. Nếu tớ dẫn theo cậu, Hữu Kỳ sẽ nổi giận đó.”
Lý Kha Lộ nghe vậy thì gương mặt xám xịt lại.
Lâm Hiểu Ninh thấy thế thì rất đắc ý, liền vẫy tay tạm biệt Lý Kha Lộ rồi nói: “Bye bye. Tớ đi tìm Hữu Kỳ đây.”
Tạm biệt Lý Kha Lộ xong, Lâm Hiểu Ninh liền vui vẻ, định đi xuống căn tin. Tuy nhiên, Lâm Hiểu Ninh lại phát hiện Lý Kha Lộ đi ở phía sau cứ nhìn cô chằm chằm.