Chương 781: Thực lực như thế nào Trên bài báo viết, vào thời kỹ kháng Nhật, người Nhật đã dùng bệnh viện này để nghiên cứu dùng virus để làm vũ khí sinh học. Nhưng bên này đã từng đưa ra một tin tức vô cùng bê bối trong bệnh viện này có một bác sĩ, cũng chính là Dã Chính Ba, hắn ở trong bệnh viện này phụ trách nghiên cứu một hạng mục gọi là sinh hóa quân đội, Gọi là sinh hóa quân đội chính là có thể thông qua một loại virus để khống chế tù binh, có thể làm cho tù binh nghe theo sự chỉ huy của bọn. Không chỉ có như thế, dưới tác dụng của virus những tù binh kia, có thể khiêu chiến ở mức độ cực hạn so với binh lính thông thường càng lợi hại hơn, Nói đơn giản, bọn hắn sử dụng loại virus này tạo ra 1 đội quân đánh đâu thắng đấy Kế hoạch ban đầu dự tính nghe lợi hại như thế, thế nhưng lại không nghĩ đến quá trình thực hiện có các rủi ro bên trong. Nguyên lai chỗ bọn họ chế tạo ra quân đội kia, lục sát thương hoàn toàn đúng như mong muốn của họ, nhưng không hiểu lý do gì, quân đội này không chịu sự khống chế của người Nhật Bản Không chỉ có như thế, trong đó mấy người nhiễm virus, mất khống chế làm bị thương nhiều bác sỹ trong bệnh viện Cũng bởi vì đây là vấn đề nghiêm trọng của nghiên cứu nên Dã Chính Ba và toàn bộ bác sỹ trong bệnh viện đã bị cách chức trục xuất về Nhật Bản Bài bào này cũng viết tình huống lúc ấy cực kỳ nghiêm trọng, nhưng cũng không miêu tả Dã Chính Ba lúc ấy nghiên cứu loại thuốc gì, cũng không nói những người kia sau được xử lý như thế nào, Nhưng cũng dễ dàng thấy Xem cái này là đại quân virus, căn bản chính là Dã Chính Ba dùng thi độc chế tạo ra đại quân cương thi. Dã Chính Ba, kỳ thật căn bản cũng không phải nhân thể cường hóa, nói trắng ra chẳng qua là lợi dụng thi độc đem đám người này biến thành cương thi, sau khi biến thành cương thi, đám người này căn bản cũng không sợ đau đớn, khí lực sẽ nhiều hơn. Chính là đại quân cường đại mà người Nhật Bản nói tới Nhưng là quá hiển nhiên, Dã Chính Ba đã tự đánh giá cao năng lực của mình. Hắn chế tạo ra cương thi, hành động hoàn toàn dựa vào bản năng, căn bản sẽ không nghe theo sự chỉ huy của hắn, cho nên rất khó để khống chế, chỉ sợ có một số cương thi cắn người trông coi bị thương, sau đó những cương thi này chạy loạn trong bệnh viện May mà tình huống đó rất nhanh được khống chế, cũng không có diễn biến khôn lường như ở sân bay hôm nay Nhưng cuối cùng tôi muốn biết thi độc này rốt cục giải kiểu gì Nhưng bây giờ quan trọng nhất vẫn là thành phần hóa học của loại thi độc kia, phòng ngừa thi độc phát tán Nghĩ tới đây tôi nhanh chóng tìm kiếm thành phần hóa học của loại thi độc này. Nhưng quay người lại tôi liền ngây người “Chờ chút, túi văn kiện đâu?” Tôi hoảng sợ nói. Tiết Xán cùng Ninh Trác lập tức đi tới hỏi: “Sao vậy?” “Em vừa để tư liệu ở đây nhưng giờ lại không thấy đâu.” Tôi nhỏ giọng nói, âm thanh có phần run rẩy sắc mặt tái nhợt Không phải tôi sợ ma quỷ mà tôi cảm thấy đáng sợ là trong phòng này có tôi, Tiết Xán cùng Ninh Trác, ba người chúng tôi vô luận mà nói thực lực là nhất đẳng, thế nhưng lại có người dưới chân bọn tôi lấy văn kiện đi mà ba chúng tôi không hề hay biết Đây rốt cuộc đáng sợ như thế nào! Nghĩ đến đây trong lòng tôi không khỏi âm thầm lo sợ Tôi đương nhiên biết trong bệnh viện này chắc chắn có quỷ, trên đường tới đây chúng tôi cũng thấy không ít Tôi cũng biết có quỷ ám trên người Tiểu Ưu, Tiểu Ưu mới mở lọ thuốc độc kia ra Thế nhưng tôi tuyệt đối không ngờ rằng quỷ nơi này lại có linh lực cường đại vậy, có thể trước mặt ba người chúng tôi quỷ không biết thần không hay hành động Cho nên vừa lấy văn kiện ở đây đi có phải hay không chính là con quỷ đã bám trên người Tiểu Ưu? Mục đích của đối phương là gì, muốn ngăn cản chúng tôi giải thi độc Thế nhưng nếu như đối phương thật sự có linh lực cường đại, tại sao không trực tiếp dùng quỷ lực của mình mang bình thuốc ra khỏi bệnh viện này, mang thi độc ra bên ngoài gieo rắc, ngược lại ở đây chờ mấy chục năm, nhờ đến thân thể của Tiểu Ưu, mới mở được bình thi độc ra? Mặc dù còn nhiều nghi vấn nhưng trọng tâm vẫn không phải thứ này. Vô luận đối phương lợi hại đến mức nào, tôi cũng phải tìm ra được công thức hóa học của thi độc, mang về cho Hạ Lẫm. Bằng không, chờ thi độc này lây lan ở sân bay, chỉ sợ toàn bộ thành phố S, cả nước không thậm chí toàn thế giới sẽ gặp nạn Nghĩ tới đây, tôi không khỏi cười lạnh nhìn về bóng tối phía trước, mở miệng nói: “Trốn trốn tránh tránh có ý gì? Đã có bản lĩnh dưới mắt ta trộm tư liệu, làm sao lại không dám đối diện cùng chúng ta?” Tôi vừa nói xong, bốn phía im lặng đến đáng sợ Cũng không biết qua bao lâu, mới thấy bên trong bóng tối phát ra một tiếng cười khẽ “Lạc lạc lạc lạc.” Là tiếng cười của một cô gái, giọng khàn khàn vừa nghe có cảm giác nổi da gà, giống như vật thô ráp va vào nhau Nhìn về phía phát ra tiếng cười tôi nhìn thấy một bóng người từ trong gầm bàn thò ra Nhìn thấy nữ quỷ đi ra sắc mặt tôi càng khó coi Không nghĩ tới, đối phương vẫn luôn ở trong phòng này mà tôi một chút cũng không cảm giác được Nghĩ đến đây tôi đối với nữ quỷ này cũng có vài phần cảnh giác cùng phòng bị quan sát tỉ mỉ cô ta. Thế nhưng điều khiến tôi kinh ngạc là, theo quan sát của tôi thì hoàn toàn thấy nữ quỷ này đâu có lợi hại đến như vậy Làm tôi càng trở nên hoài nghi, nữ quỷ này cũng như những nữ quỷ khác chỉ có điều oán khí tương đối nặng thôi, nhưng làm sao cô ta có thể ở trong phòng này mà chúng tôi không phát hiện ra, lại có thể lấy cắp được tư liệu Tôi chỉ lạnh lùng nhìn nữ quỷ, nói: “Ngươi lúc trước nhập lên người của Tiểu Ưu?” Nữ quỷ kia mặc trang phục của Đông Bắc thập niên trước, dáng người chất phác, nhưng sắc mặt trắng bệch âm trầm, khiên người khác phải rùng mình Tôi lập tức nhận ra đây là khuôn mặt ở sau lưng Tiểu Ưu tôi đã nhìn thấy trên video Cho nên chính nữ quỷ đứng sau hạ thủ, chính cô ta điều khiển Tiểu Ưu mở thi độc ra, bây giờ lại đến đây ngăn cản chúng tôi tìm công thức. “Không sai.” nữ quỷ kia âm trầm cười cười, cũng không phủ nhận, “Chính là ta.” Mặt tôi sắc lạnh hơn, “Mục đích của ngươi là gì?” Nghe thấy câu hỏi của tôi nữ quỷ kia càng cười như điên, tiếng cười càng thêm chói tai “Mục đích của ta?” “Mục đích của ta muốn đám người đã bỏ rơi bọn ta cũng nếm thử những đau khổ mà chúng ta trải qua!”