Chương 714: Điểm yếu của ma nữ Edit by Ngao Thị Hạ Lẫm chiếu ánh sáng đèn điện thoại, tôi thấy có 1 bàn tay trên vai của mình đột nhiên thối rữa như bị thiêu, yêu quái hét lên một tiếng thấu tim. Một giây tiếp theo, tôi cảm thấy nhẹ nhõm, và rõ ràng là con quái vật đã bỏ chạy. Tôi ngay lập tức quay đầu lại, và thấy một bóng đen đang chạy về phía bóng tối, và bắt chiếc hành động của tôi. Tôi không khỏi bị sốc. Hạ Lẫm bên cạnh cũng đã ngưng tụ linh lực, còn chưa kịp đánh ra, ma nữ kia đột nhiên bỏ chạy. “An Tố, chị không sao chứ?” Hạ Lẫm đành phải rút tay lại, nhanh chóng đi tới bên cạnh tôi, kiểm tra vai của tôi. Tôi nhìn thấy những dấu vết trên vai và không thể không kimh ngạc. Tôi nhìn thấy vết thương trên vai, giống như những cái xác mà chúng tôi đã thấy trước đây, giống như vết bỏng từ trong ra ngoài. “Chết tiệt.” Hạ Lẫm thì thào nói, nhanh chóng lấy thuốc mỡ trên tay bôi lên vai tôi. Đây là loại thạch cao tốt nhất của Hạ Gia, và làn da của tôi nhanh chóng bắt đầu phục hồi dưới tác dụng của lớp thạch cao đó. “Vừa rồi là ma nữ ở nhà xác và tầng hầm sao?” Tôi hỏi, bởi vì dù sao tôi chỉ nhìn thấy một bóng lưng, Hạ Lẫnnhìn rõ hơn tôi. “Có kẽ là như vậy.” Hạ Lẫm gật đầu. “Vì cô ấy có thể gây ra những vết thương trên da chị như những xác chết kia, điều này khẳng định suy đoán trước đây của chúng ta rằng con quái vật này đúng là hung thủ đã giết ba người nhà họ Hạ” Tôi chậm rãi nói, “Nhưng rốt cuộc cô ta là ?xuất thân từ đâu, và tại sao cô ta lại ra tay với thị vệ Hạ gia? “ “Chuyện này còn cần phải điều tra.” Hạ Lẫm nói “Nhưng vừa rồi chị có để ma nữ rõ ràng có linh lực rất mạnh, nhưng tại sao lại chạy trốn? Tôi cố nhớ lại chuyện vừa rồi, “Hình như là vì em bật đèn pin, chiếu vào cô ta nên cô ta bỏ chạy.” “Là bởi vì ánh sáng?” Hạ Lẫm đoán. Tôi hỏi ngược lại: “Mà này, vừa rồi không phải em đã nhìn rõ dáng vẻ của cô ta sao?” Mấy lần trước nhìn thấy ma nữ kia, tóc tai đều bay tán loạn, không nhìn rõ mặt, mong lần này Hạ Lẫm có thể nhìn rõ hơn. “Không quá rõ, nhưng em có thể thấy cô ta là một cô gái rất gầy, không quá già.” Hạ Lẫm cố gắng nhớ lại, “Em không nhìn rõ mặt cô ta, nhưng toàn thân cô ta dường như đã thối rữa, cháy đen. , chỉ còn 1 ít phần da vẫn còn nguyên vẹn. “ “còn gì nữa không ?” Hạ Lẫm vừa nghĩ lại đột nhiên nghĩ tới cái gì, “Còn có một chuyện rất kỳ quái, vừa rồi khi ánh sáng đèn pin của em chiếu vào cô ta, thân thể của cô ta đột nhiên bị thiêu đốt, thối rữa, giống như trước kia chúng ta nhìn thấy ở những thi thể. “ Mặt tôi thay đổi. Tôi chỉ thắc mắc tại sao con quái vật này lại bỏ chạy sau khi nhìn thấy ánh sáng của đèn pin, bởi vì nó sợ ánh sáng. Quả thật, dù là ở nhà xác hay dưới tầng hầm của Hạ gia, hay là lúc này, mỗi lần ma nữ đó xuất hiện đều ở trong bóng tối, nếu không phải tôi nhìn rõ trong bóng tối, tôi cũng không thấy cô ta. Lúc đầu cô ta luôn xuất hiện trong bóng tối, tôi còn tưởng rằng cô ta muốn che giấu hình bóng của mình để làm điều đó, nhưng bây giờ mọi chuyện dường như không phải như vậy. Cô ta cũng giống như những người bị cô ta giết chết, tất cả da thịt của cô ta sẽ sợ hãi khi ánh sáng chiếu vào, và sau đó nó sẽ bắt đầu thối rữa. Hay nói cách khác, cô ta cố ý khiến những người đó giống như mình, rồi từ từ chết dưới ánh đèn. Nhưng dù sao, bây giờ chúng tôi biết con quái vật này sợ hãi điều gì, chúng tôi đã có một số biện pháp đối phó. “Vì sự an toàn, chúng ta hãy mang theo đèn pin.” Tôi nói. Hạ Lẫm gật đầu. Vì không tìm thấy gì trong kho lưu trữ, chúng tôi rời đi. Hạ Lẫm hỏi tôi bây giờ có muốn rời đi không, tôi suy nghĩ một chút rồi lắc đầu, tôi muốn ở lại, “Vì tất cả người chết đều là người chăm sóc, vậy thì ma nữ này có thể sẽ tấn công Hạ Lãnh và Mộ Ưu. Và cô ta sẽ xuất hiện. Trong nhà giam giữ này, chắc chắn không phải ngẫu nhiên. Chúng ta có thể ở đây chờ xem đêm nay cô ta có đến không. “ Hạ Lẫm đồng ý với tôi gật đầu, “Vậy thì chúng ta hãy ở lại đây một đêm. Tiện thể xem hai người Hạ Lãnh và Mộ Ưu giấu cái gì.” Ta cũng gật đầu, nhanh chóng đi nói với họ rằng chúng ta sẽ ở lại đây một đêm. Toàn bộ nhà giam không có nhiều phòng, Hạ Lãnh và Hạ Ưu hiển nhiên nhường phòng chúng ta. Tôi ngủ ở trên giường, Hạ Lẫm ngủ trên sô pha. Chúng tôi bật đèn lên vì sợ ma nữ đột ngột xuất hiện, nhưng nằm xuống chưa được bao lâu thì tôi chợt nghe thấy tiếng động từ nhà bên cạnh. Bây giờ năng lực của tôi rất mạnh, cho dù không thu nạp linh lực, thính giác của tôi so với người thường cũng sắc bén hơn nhiều, giống như Tiết Xán. Nhà tạm giam này là một tòa nhà rất cũ, tường rất mỏng, cách âm không tốt nên lúc này tôi có thể nghe thấy tiếng xì xào ở phòng bên cạnh. Tôi đã nghe kỹ, tôi nhận ra đó là giọng của Hạ Lãnh và Hạ Ưu Tôi cau mày Đã muộn như vậy rồi, sao họ lại ở cùng nhau, họ đang bàn bạc điều gì? Tôi lập tức thu thập linh lực của mình, và giọng nói ở phòng bên cạnh lập tức trở nên rõ ràng. “Anh hai, em phải làm sao đây? Nghe nói ba người bọn họ đều đã chết, anh nghĩ kế tiếp chúng ta sẽ gặp nguy hiểm không?” Âm thanh đầu tiên là giọng nói của Hạ Ưu, run lên vì sợ hãi. “Đừng nói nhảm. Mặc dù chúng ta đều là thị vệ, nhưng chúng ta khác họ. Chúng ta phải bình tĩnh.” Hạ Lãnh hiển nhiên bình tĩnh hơn, nhưng giọng nói vẫn có chút run hơn khi nói chuyện với chúng tôi. ” Hai chúng ta không làm gì sai, tại sao phải sợ? “ “Em không làm gì sau…?” Giọng Hạ Nữ như đã khóc, “Nhưng chuyện xảy ra hồi đó nếu chúng ta không khoanh tay đứng nhìn thì sẽ không….” “Đủ rồi! Đừng nói nữa! “ Hạ Lãnh nghiêm túc cắt ngang lời của Hạ Ưu, còn chưa kịp nói xong, giọng nói của hắn đột nhiên dừng lại. Sau đó, Hạ Ưu hét lên. Ồ, đã xảy ra chuyện gì! Tôi lập tức nhận ra có gì đó không ổn, lập tức nhảy khỏi giường lao nhanh ra khỏi cửa. Mặc dù Hạ Lẫm ở bên không nghe thấy giọng nói của phòng bên cạnh, nhưng cậu ấy lập tức đứng dậy và đuổi theo khi thấy tôi nhảy lên. Tôi lao đến cửa phòng bên cạnh, không nói một lời, tung một cú đá vào cánh cửa. Sau khi cánh cửa mở ra, tôi thấy bóng tối trong phòng.